An Thiên gửi xong thư thì vui vẻ đạp xe vừa đạp vừa gặm một ổ bánh mì chạy về Dinh Thự, chào chú gác cổng rồi chạy e e đến nhà chính, cậu đến trình diện trước Đỗ Minh.
Bữa trưa của Đỗ Minh vẫn năm món cực nhiều dầu và đạm, cậu đã chụp lại, kiểm tra các món thấy không sao nhưng ăn nhiều dầu mỡ gây cảm giác ngán ăn không tốt cho bao tử, Đỗ Minh xong ngồi chút rồi vào chỗ làm việc ở khung cảnh lúc sáng.
Đỗ Minh đưa cho cậu một tờ giấy công việc cần làm, thế là cậu nhận lấy rồi lấy tay đỡ trán, cậu vừa đi qua hành lang vừa than thở.
"Mình giống y như ông chú làm nông luôn rồi, gì mà làm cỏ, tưới cây, bắt sâu, còn bón phân sau khi mặt trời lặng, mình làm cho nhà siêu giàu sao giống làm nô lệ đẩy xe bón đất tưới cây vậy nè." cậu vừa đi vừa xem kĩ những gì anh ta chép mà ghi nhớ, lần này cậu trang bị áo khoát và nón rồi nên sẽ không bị tình trạng say nắng nữa.
Cứ thế một người ở nhà chính làm việc, một người thì quần quật cấm đầu làm nông đến khi mặt trời lặng, sau khi làm xong việc thì An Thiên không khỏi cảm thán.
"Đúng là học là con đường duy nhất để đổi đời mà, mình làm có nữa ngày mà muốn gãy luôn cái lưng này, mắt thì hoa luôn rồi." An Thiên biết vì sao bậc làm Cha Mẹ ở nông thôn dù khó khăn vẫn cố gắng cho con cái đến trường, cậu chỉ làm việc nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nien-thieu/2691388/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.