Sáng hôm sau tại một lớp học nào đó, có ba người đang bày mưu tính kế.
"Ba tớ đã nói với Chú rồi, sáng nay dì Lâm cũng đã đến trình diện và được dẫn đến chỗ của anh họ tớ, nhưng vẫn gương mặt dọa người đó đến người như dì Lâm cũng muốn chạy đấy." Minh Nhật vừa ngậm que cay vừa nói.
"Lát về cậu như thường lệ ghé đưa tớ đến trước cổng nhà lớn, xem như không biết gì nha." An Thiên dặn dò Minh Nhật.
"Cậu không nghĩ họ nghi ngờ cậu rồi gây khó dễ cậu sao?" A Huy vừa nói vừa lấy một cây que cay trên tay Minh Nhật cho vào miệng.
"Chú Hoàng có nói lý do với Tam lão gia là Đỗ Minh nhập viện hôm trước làm ông không tin tưởng nhà bếp rồi, với lại tớ mới mười bảy tuổi cậu nghĩ tớ ranh ma vậy sao?"
"Rất ranh ma." Minh Nhật và A Huy đồng thanh.
"Cậu như một người Mẹ hiền chăm con vậy, để ý từng chút một giống y như Mẹ tớ lúc chăm tiểu Yến." Minh Nhật cảm thấy sự tỉ mỉ này quá là sâu sắc rồi.
"Tớ vô tình mới biết thôi, mà dì Lâm nay lai lịch như thế nào?" An Thiên chuyển chủ đề, hỏi người làm mới này, cậu mong là một người tốt đến giúp.
"Dì ấy là người chăm tiểu Yến từ nhỏ, nấu ăn ngon, chăm làm, vui tính, nghe lời chủ, dì Lâm hơn bốn mươi, không chồng, con dì ý thì còn đang học đại học, có tuổi nhưng cũng nhanh nhẹn lắm." Minh Nhật miêu tả cặn kẽ.
"Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nien-thieu/2691380/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.