An Thiên vừa tiễn vợ chồng Nhị lão gia về, sau khi biết chuyện họ đã nhanh chóng đến nhưng Đỗ Minh vẫn chưa tĩnh, anh ta đã hôn mê một ngày một đêm, tình hình phải chờ sau khi anh ấy tĩnh lại mới chắc được, Nhị lão gia cũng chỉ biết dặn dò bác sĩ ở đây cố gắng hết sức cho Đỗ Minh hồi phục và nhờ An Thiên chăm sóc, đứa cháu của hai người sao mà lận đận quá.
An Thiên trở về phòng, mang vài nhánh hoa mẫu đơn cùng thạch thảo trưng trong lọ để tạo không khí thân thuộc cho Đỗ Minh, cắm hoa xong cậu bước sang nhìn chàng trai soái ca da trắng đang nằm ngủ, xét về ngũ quan Đỗ Minh có phần nhỉnh hơn Tề Nam, đôi mài của Đỗ Minh nên được các thẩm mỹ viện lấy làm hình mẫu.
Trong Đỗ Minh có phần nam tính của người đàn ông đã trãi qua sóng gió hơn là dáng vẻ công tử mình hạc xương mai của Tề Nam, ngoài chiều cao gần như ngang nhau thì hình thể, khuôn mặt Đỗ Minh điều trội hơn nhưng không biết người đàn ông này khi mở miệng nói chuyện sẽ như thế nào, từ khi cậu vào đây cũng chưa từng nghe anh nói câu nào.
Đang tập trung nhìn gương mặt điển trai kia thì An Thiên nhìn thấy đôi mi của anh khẻ cử động, rồi từ từ mở mắt ra.
"Cậu chủ, cậu chủ, cậu tĩnh lại thật chưa?" An Thiên mang khuôn mặt lo lắng nhìn Đỗ Minh mắt lúc mở lúc nhắm lại.
Đỗ Minh định thần vài giây rồi nhìn khung cảnh trước mắt, đúng là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nien-thieu/2691368/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.