Trời mưa vào sáng sớm và ngày càng nặng hạt, mọi thứ dường như tĩnh tịch và yên ắng lạ thường, trong căn phòng được kéo rèm cẩn thận, đèn được mở với độ sáng thấp nhất nhìn vào rất ấm áp.
Sàn nhà quần áo vương vãi khắp nơi, An Thiên vẫn còn chưa tỉnh lại sau cơn phát tiết đến ba hiệp của Đỗ Minh, còn Đỗ Minh cũng đang ôm sau lưng và tay choàng qua eo cậu.
Đỗ Minh khẽ mở mắt, ôm siết An Thiên thêm chút nữa, người vợ bướng bỉnh ở kiếp trước của anh vẫn lại là của anh, anh thích triêu trọc người vợ hay giận dỗi này của mình, ở đời trước anh thích biểu cảm giận hờn của cậu, có lẽ là chạy đến đấu vật với anh hay uỷ khuất mà long lanh đáy mắt như sắp khóc, mối quan hệ của hai người duy trì qua nhiều năm, vẫn chăn gối vẫn vờn nhau đến một ngày người bạn thanh mai trúc mã kia về chính là biến cố lớn, tai nạn năm đó cũng chính là hắn ta gây ra để có được Tề Nam nhưng có lẽ hắn không ngờ Tề Nam của năm ấy cũng đã đi theo An Thiên.
* * *
"A Nam, Mẹ biết con rất đau lòng nhưng sự thật đã vậy rồi." tin đầu tiên khi Tề Nam tỉnh dậy sau một tuần nằm viện chính An Thiên đã qua đời.
"Mẹ gạt con, A Thiên nhất định là giận con nên mới lấy lý do này xa rời con phải không?, em ấy ghen đấy, con đã làm em ấy ghen thành công rồi, nói cho con biết em ấy đang trốn nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nien-thieu/2691327/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.