“Không có gì, chính là cảm thấy cứ như vậy trở về, có phải chúng ta quá……”
Hắn ta còn chưa nói xong, nhưng người ở đây đều biết câu nói kế tiếp là cái gì, dù sao thì khi ra cửa bọn họ đã khẳng định rằng nhất định sẽ mang về mười chiến sĩ Hổ tộc.
Vốn dĩ bọn họ rất có tin tưởng, Tuyết Hổ tộc đều đã như vậy, cho dù có cứng đầu như thế nào thì tình huống ở Tuyết Địa chính là như vậy. Nếu cứ tiếp tục cứng rắn thì cả Hổ tộc sẽ bị diệt vong, sao có thể không đồng ý yêu cầu của bọn họ.
Nhưng mọi chuyện đã nắm chắc chẳng những xảy ra biến cố, còn có lỗ hổng lớn như vậy, bọn họ hoàn toàn có thể nghĩ đến, sau khi trở về sẽ phải đối mặt với việc bị trách phạt như thế nào.
Nghĩ đến đây, bước chân đoàn người lập tức trì hoãn vài phần.
Nếu mà ở lại thì có lẽ còn có cơ hội, nếu mà cứ trở về như vậy, vậy thì mọi chuyện sẽ trở thành kết quả đã định, không có bất cứ cơ hội thay đổi nào.
“Hay là chúng ta lại suy xét một chút?” Một người mặc áo đen khác lại nói.
“Còn có thể có biện pháp nào……” Người béo nhất trong đoàn người chính là cữu cữu của Mộ Tuyết, lúc này đến đây, cũng là vì muốn tìm một vài chuyện để làm, như vậy vừa có công lao mà ông ta cũng có thể đi theo Mộ Tuyết để phát tài.
Hiện giờ Mộ Vũ bị bắt thì ông ta không có suy nghĩ gì, nhưng mà Mộ Tuyết bên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914653/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.