Việt Thanh Phong tỉnh lại thì Chu Xảo Hân đang an tĩnh ngủ bên cạnh nàng.
Cảm giác thân mình mệt chết đi, dù không cử động nhiều thì Việt Thanh Phong cũng chỉ có thể chậm rãi quay đầu nhìn về phía người kia.
Ngọn nến trong điện chợt loé chợt tắt, bình tĩnh nhìn Chu Xảo Hân tựa bên người mình, co ro thành một đoàn, Việt Thanh Phong hoàn toàn không biết nên làm gì với nàng ấy bây giờ.
Giãy dụa, vất vả mãi Việt Thanh Phong mới có thể nghiêng toàn bộ thân mình để mặt đối mặt với nàng.
Chầm chậm nâng tay phải lên, nàng vốn định lấy chăn đắp lên người Chu Xảo Hân đang chỉ mặc áo ngủ. Nhưng cuối cùng cánh tay đang giơ lên cao cao, sau khi nhìn minh hoàng tẩm y* giống hệt nhau trên người mình và nàng, nghĩ đến thân phận của hai người, Việt Thanh Phong chỉ có thể dừng lại.
(áo ngủ màu vàng dành cho vua chúa)
Cánh tay ở giữa không trung hơi dương lên, rồi sau đó vô lực chậm rãi thu hồi. Nghĩ đến thân thể mình nay đã yếu ớt không chịu nổi, nghĩ đến việc trên người mình chảy dòng máu tương tự nàng, mệt mỏi nhắm mắt lại, Việt Thanh Phong đột nhiên có cảm giác vận mệnh trêu ngươi.
Ngẫm lại nàng ngày trước vì để có thể nắm tay nữ tử bên cạnh này cả đời, có thể nói nàng đã nhọc lòng tận sức. Nhưng tình cảnh như ngày hôm nay, cũng là điều dù nằm mơ nàng cũng chưa từng nghĩ đến.
Hai cổ tay âm ỷ đau đớn, vốn nên thầm oán hận, nhưng lại nghĩ đến trước khi mình ngất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-nam-kien-nguyen-thu-tu/1420240/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.