Ánh mắt nhìn về phía Việt Thanh Phong lập tức sâu không thấy đáy, như thể cất giấu vô số thứ gì đó.
Ngay lúc Việt Thanh Phong ngẩng đầu, Chung Khiêm Đức tay cầm chiết phiến đột nhiên cười nói: "Thanh Phong muốn làm nữ quan, quả nhiên hảo chí khí, chỉ không biết vì sao nàng lại muốn lãng phí những năm tháng tươi đẹp của mình chỉ để làm một nữ quan. Phải biết tuy thân thế nàng nghe hơi không tốt, nhưng chỉ bằng việc trên người nàng còn chảy dòng máu của Việt gia thì cũng có thể có quý nhân mến mộ nàng, tội gì phải lãng phí bản thân mình mà ra hạ sách này."
Mặt hơi biến sắc, bởi vì chuyện của mẫu thân nên cho tới giờ cũng chưa có ai hỏi cưới nàng, loại chuyện này chỉ cần cẩn thận dò hỏi thì cũng không phải bí mật. Cố gắng áp chế phẫn nộ trong lòng, Việt Thanh Phong giả vờ nghi hoặc: "Trạng Nguyên lang coi như là tân quý trong triều, chỉ cần chậm rãi cố gắng, từ từ rồi không lo sẽ nhanh chóng có cơ hội thăng quan tiến chức. Tội gì phải miễn cưỡng chính mình, đi làm mấy chuyện mà ngay cả bản thân cũng khinh thường không thích thú gì như thế, việc này thực sự khiến Thanh Phong trăm ngàn lần không thể lý giải!"
Chiết phiến vẫn đang phe phẩy trên tay Chung Khiêm Đức rốt cục bị hắn gắt gao siết chặt trong lòng bàn tay, mà Việt Thanh Phong cũng không chút sợ hãi, cười cười nhìn hắn.
Hai người đều gắt gao nhìn chằm chằm đối phương, không khí nhất thời có chút đông cứng, nhớ tới cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-nam-kien-nguyen-thu-tu/1420203/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.