Cô từ trên cầu thang bước xuống chuyển hướng sang phòng ăn. Chưa kịp đặt chân vào đã nghe giọng nói nhí nhảnh, đầy ngọt ngào đặc trưng của cô em gái cùng cha khác mẹ.
“Cha! Người đã thử chiếc cà vạt mà con mua chưa? Nó có hợp ý với ba không?”
Cô ta đứng phía sau ông, vừa đấm bóp vai vừa bắt đầu khoe chiến tích.
“Haha… cha thử rồi, rất đẹp. Con thật kéo chọn đấy, nó đúng là màu mà cha thích.”
“Vậy sao? Cha thích là con vui rồi. Chiếc cà vạt ấy có công của mẹ đã tư vấn chọn với con đấy. Cha thấy không mẹ ở xa nhưng vẫn luôn nghĩ tới cha đấy.”
Triệu Vân Kiêu ông quay người lại, lấy tay đưa lên đầu cô ta xoa nhẹ tỏ vẻ cưng chiều.
“Đúng rồi, con và mẹ là hai người yêu và hiểu cha nhất. Đời này cha có hai người đúng là mãn nguyện rồi, mãn nguyện rồi.”
Ông và cô ta người qua kẻ nói lại tung hứng hết sức nhịp nhàng. Nghe hai người nói mà làm một kẻ ngoài như cô đây cũng thấy cảm động.
Mãn nguyện đến nỗi kiếp trước họ làm cho ông đến chết cũng khó nhắm mắt. Cô thật tò mò nếu về sau nghĩ lại những lời đã nói này ông ta sẽ thế nào nhỉ?
“Chị! Qua ăn tối này. Chị mệt hay sao mà cả ngày nay em chả thấy chị đâu cả.”
Thấy cô đứng trước cửa phòng ăn cô ta thân thiện đá câu chuyện qua cho cô. Trong lời nói đầy sự quan tâm của cô em gái dành cho chị, nhưng thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792785/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.