Mộ Hàn bên kia đang cắm đầu vào mớ công việc thì điện thoại trên bàn bỗng rung rung. Anh không rời mắt khỏi tập hồ sơ, với tay qua nhấc lên xem.
Là tin nhắn đến…
Tiện tay ấn vào, anh liếc mắt nhìn lướt qua. Khó tin trợn tròn mắt nhìn lại một lần nữa. Cô vậy mà nhắn tin cho anh sao?
Nụ cười khó cưỡng lại xuất hiện trên môi anh. Bao nhiêu mệt mỏi cũng theo đó giải tỏa đi hết, anh nhanh tay vui vẻ nhập tin nhắn trả lời cô. Nhưng chỉ được một nửa thì chợt dừng lại.
Điều này có phải chứng minh cách Dương Nhất chỉ dạy là đúng không?
Phải giữ giá…
Bực tức xoá tin nhắn rồi buông điện thoại xuống. Anh lại cầm tập hồ sơ lên bắt đầu xem xét. Nhưng làm thế nào cũng không tập trung được…
Sự mệt mỏi và nóng giận cũng theo đó cuồn cuộn dâng lên.
Ngồi chờ đợi gần nửa tiếng trôi qua anh không chịu được nữa cầm máy nhanh chóng đáp trả tin nhắn của cô.
Hôm nay làm mình làm mẩy vậy là đủ rồi.
“Tôi đây, đang làm việc bận nên không để ý tin nhắn của em.”
“Tôi hết tình cảm với em rồi, nhớ làm gì chứ?”
Sau khi gửi đi anh thấy yên lòng hẳn, lần này thì thoải mái hơn rất nhiều rồi. Nhưng sự thoải mái ấy lại không kéo dài được bao lâu…
Anh liên tục liếc nhìn qua điện thoại.
5 phút…
15 phút…
Rồi đã 30 phút trôi qua…
Cô ấy vậy mà không trả lời tin nhắn của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792779/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.