“Nói đi! Hai đứa rốt cuộc là sao hả?”
Ông Triệu ngồi trên ghế làm việc của mình, nhìn hai đứa đã làm ông tức gần chết kia đứng ở đó. Quần áo trên người họ đã được chỉnh trang đàng hoàng, nếu không phải sự kiện hoành tráng khi nãy thì ai nghĩ họ đã làm một việc lén lút xấu hổ?
“Cha… là do có người hại tụi con, tụi con thật ra chỉ…”
_Choang_
Chưa nghe cô nói hết câu ông đã cầm lấy chiếc bình men xứ quý hiếm nén thẳng vào tường tạo thành một âm thanh chói tai. Thấy sự giận dữ nóng nảy chưa bao giờ có của ông làm cô ta sợ hãi không thôi, cô dúm người lại không hó hé một từ.
“Hại sao? Vậy còn cái video phát tán trên màn hình thì sao? Hai đứa mày rốt cuộc đã gây ra những nghiệp gì hả? Lại có thể làm chuyện lén lút dơ bẩn ấy ở nhà của tao.”
“Chuyện đẹp mặt lần này tự mà giải quyết. Nếu không êm xuôi và có một lời nói thích đáng cho tao thì mày cuốn gói ra khỏi nhà tao.”
“Làm gì thì làm đừng ảnh hưởng tới công ty cả đời tao gầy dựng.”
Ông Triệu giận dữ tới đỉnh điểm, đầu như muốn bốc khói. Thử hỏi có ai như ông không hả? Câu trước mới đi khoe con ngoan hiền, lễ phép ra sao. Vậy mà chỉ câu sau đã thấy cảnh bê bối của nó ngay trước mặt bao người.
Như vầy làm sao ông dám ra đường đây?
“Bác Triệu…”
Vỹ Trác lấy hết can đảm đứng ra. Hắn cảm thấy lão già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792758/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.