Thời gian cùng nhau trải qua không nhiều nhưng mà vui thật sự. Cô có thể cảm nhận được sự an toàn và bình yên nơi anh.
Có thể gặp anh, sánh bước cùng anh, được anh yêu thương. Có lẽ đối với cô đã thật sự mãn nguyện rồi. Một tình yêu nhỏ, có cô và anh.
Mẹ ơi, mẹ có ở đấy không? Con rất muốn nói với mẹ rằng con đã tìm được một chàng trai tốt. Lần này con sẽ không phạm sai lầm, không để người khác lừa gạt nữa.
“Mộ Hàn, anh có bận không?”
“Hả? Không, đi với em sao bận đây?”
Anh ngạc nhiên khi nghe cô hỏi vậy. Có chuyện gì hay sao? Tại sao cô lại hỏi như vậy. Chỉ là một câu hỏi nhỏ của cô nhưng nó làm anh suy nghĩ và đổ cả mồ hôi.
“Em chỉ muốn hỏi anh có bận không thôi mà. Anh suy nghĩ đến cái gì vậy.”
Nhìn là biết vị thần nhỏ của cô lại suy nghĩ bậy bạ rồi. Chỉ hỏi vậy thôi mà nhìn anh lo lắng thái quá chưa kìa.
“Anh chỉ hơi sợ…”
Anh ấp úng ngập ngừng khó nói. Làm sao anh có thể nói là anh sợ cô bỏ rơi anh hay muốn đuổi anh đi đâu. Như vậy có khi nào cô tự ái, nói anh không tin tưởng cô hay không?
“Vậy đi thôi. Em dẫn anh đi ăn. Anh phải ăn thật nhiều đấy, lần đầu tiên em dẫn anh đi ăn mà.”
Nắm lấy bàn tay của anh, cô kéo anh đi tới chỗ đậu xe. Tiếp tục lại là công cuộc cô chỉ đường cho anh. Vậy mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792714/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.