Bà Đường bên kia đã nảy ra ý tưởng mới, nhanh chóng đi thực hiện kế hoạch trong đầu của mình. Mộ Hàn bên này hạ hắn xong thì mệt mỏi mà ngồi phệt xuống đất. Nhưng ngay sau đấy anh nhanh chóng đi lại tới chỗ của cô.
Anh nhìn từ trên xuống dưới, phải kiểm tra kĩ toàn thân của cô. Sau đấy như chắc chắn mà anh ôm chằm lấy cô, bàn tay ở lưng cô nhè nhẹ vỗ về.
“Anh sợ lắm.”
“Thật may mắn rằng em không sao. Khi đọc tin nhắn của em anh thật sự rất sợ…”
Anh thực sự sợ hãi khi nghe cô nói bản thân bị theo dõi. Ở bên cô được một thời gian nên anh cũng hiểu được tình hình. Có rất nhiều kẻ muốn hãm hại, giết chết cô và anh.
“Em không sao. Thật xin lỗi đã làm anh lo lắng như vậy.”
Cô ôm chặt lấy anh, học theo cách của anh mà xoa nhẹ lên tấm lưng rộng lớn ấy. Cô biết anh sẽ đến mà, chắc anh lo cho cô lắm. Có người quan tâm và lo lắng cho mình như vầy thật tốt, có phải không?
“Hắn ta là ai? Người cử hắn đến em biết không?”
“Đợi em một chút.”
Ra hiệu cho anh, cô buông anh ra rồi luồn tay vào túi xách. Móc lấy chiếc điện thoại vẫn còn đang trong chế độ ghi âm ra, cô nhanh chóng ấn kết thúc và lưu lại cẩn thận.
Thật may nó vẫn ở đây và không bị hỏng hóc. Nếu mà mất cái này thì bao nhiêu công sức của hôm nay cô như công cốc. Có những đoạn ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792709/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.