“Tự trọng sao? Chị mong rằng em sẽ dùng cái tự trọng ấy để níu giữ được cái hạnh phúc của mình.”
Lữ Giao lên mặt, cô ta tỏ vẻ thách thức nhìn cô. Đây chính xác là một lời tuyên chiến và muốn khơi lên sự đối đầu.
Cô ta rốt cuộc có gì mà lại có thể mạnh miệng như vậy? Muốn cướp người từ tay cô sao? Cô ta thật sự chưa đủ tuổi đâu.
“Thay vì nói là níu giữ thì em nghĩ là cùng nhau vun đắp mới đúng.”
“Hai người nói chuyện vui vẻ nhỉ?”
Mộ Hàn từ xa đi lại, không hiểu sao anh lại ngửi thấy gần đây có mùi thuốc súng. Phụ nữ ngồi nói chuyện với nhau mà cũng nguy hiểm vậy sao?
“Đúng vậy! Chị em tớ nói chuyện rất hợp ý nhau luôn. Phải không Bối Hi?”
“Vâng.”
Anh quay trở lại bàn ăn, cô ta tỏ vẻ chỉ nói chuyện ân cần bình thường. Cô cũng không ra vẻ khúc mắc gì mà cùng cô ta diễn một vở kịch tình thâm.
“Mộ Hàn ăn cái này đi không phải trước kia cậu rất thích sao.”
“Ừ. Cảm ơn cậu.”
Cô ta với tay gắp một đũa thức ăn vào chén của anh, không quên ân cần mà hỏi han. Chỉ là một bữa ăn thôi có cần mệt mỏi vậy không? Cô ta muốn nhắc khéo cho cô về việc hợp với anh hơn sao?
Đúng là nực cười!
Anh vẫn không hay biết gì về cuộc đấu tranh ngầm giữa hai người phụ nữ, hồn nhiên mà đưa đũa lên gắp chuẩn bị cho vào miệng.
“Khụ… khụ.”
Một bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792697/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.