Hai chiếc xe lăn bánh cùng hướng về nhà lớn của ông bà Tần. Ngồi trên xe cô hồi hộp lo lắng nhưng vẫn tranh thủ hỏi anh một chút về tính cách và sở thích của ông bà:
“Em đừng lo lắng. Một cô bé đáng yêu như em nhất định ba mẹ sẽ thích mà.”
“Lỡ ba mẹ vẫn không thích em thì sao?”
“Thì anh sẽ bỏ nhà đi.”
Bỏ nhà đi? Vì một người con gái mà từ bỏ gia đình. Lời nói này của đàn ông có thể tin không hay chỉ là một lời nói suông?
Cô nghĩ mình tin anh nói thật…
Kiếp trước anh cũng bỏ nhà đi và từ mặt ba mẹ mình. Lưu lạc thành bộ dạng gì rồi mà cũng không oán không trách cô. Nếu khi ấy anh chỉ cần quay đầu sớm thì chắc chắn đã được bố mẹ vươn tay cứu giúp lại thành vị tổng tài cao cao. Đâu phải khổ sở đến cuối đời cũng chết một cách không yên thân.
Càng nhìn lại càng thấy anh hi sinh rất nhiều cho cô có phải không?
“Suy nghĩ thật ấu trĩ.”
“Khi đấy anh nghèo rồi, em có nuôi anh không?”
“Để xem thái độ của anh đã.”
Cùng nhau nói vài câu đùa giỡn để không khí bớt căng thẳng. Thấy cô vui vẻ hơn khi nãy cũng khiến anh bớt lo lắng mà an tâm phần nào.
Anh biết rất rõ tính cách của ba mẹ mình và những mối quan hệ rối ren trong gia đình. Để thay đổi được hai vị ở nhà đấy của anh không phải là chuyện dễ, càng không phải một sớm một chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792688/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.