Cả người cô như hoá đá trước câu nói hồn nhiên của anh ta, biểu cảm khuôn mặt méo mó cứng đờ đến khó tin. Chỉ mới ngày đầu của năm mới thôi mà, có cần phải làm vậy không?
Không thể vượt qua cú sốc to lớn này mà cô buộc miệng nói ra một câu:
“Anh bị điên hả?”
Đừng hỏi cô tại sao lại như vậy. Không phải do cô chảnh hay vô duyên gì nhưng biểu hiện trước đây và bây giờ của anh ta quá khác.
Đừng nói đến việc gọi cô một tiếng chị đâu. Trước kia anh ta còn hay đấu đá võ mồm với cô, sau khi sự việc của Mộ Hàn xảy ra anh ta không những khinh thường cô ra mặt mà còn không thèm nhìn cô bằng nửa con mắt nữa.
Biểu hiện khi ấy nhìn đáng ghét vô cùng.
“Chị nói gì vậy…”
Từ dưới đất đứng lên, anh ta chập choạng mà xém ngã do ngồi lâu tê chân. Dù thật sự không muốn như vầy và còn phỉ nhổ chính bản thân mình nhưng anh không còn cách nào khác.
Anh ta thật sự hết cách rồi!
“Cái tên này.”
Mộ Hàn nhìn không nổi nữa mà tiến lên đá hắn một cái vào chân làm cho hắn ta xém ngã. Thật may là đã vịn kịp thời vào bức tường đằng sau nếu không anh sợ mình sẽ mất hết mặt mũi ở đây luôn mất.
“Èo… vào nhà đi rồi nói.”
Cô mò vào túi lấy chìa khoá mở cửa rồi kéo theo Mộ Hàn vào nhà để một mình Nhất Thiếu lững thững cô đơn mà theo sau.
Cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792685/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.