“Nói nhăng nói cuội, ý ông là muốn có người khác chứ gì?”
Ôi, đúng là phụ nữ. Tại sao lại xiên qua chuyện này nữa rồi?
“Tôi không có ý đấy…”
“Thôi được rồi, ông không cần nói nữa. Tôi còn có việc, đi trước đây.”
Bà xị mặt, làm mình làm mẩy rồi đứng dậy bỏ đi. Nếu cái nhà này đã không cần bà nhúng tay vào mấy việc đấy nữa thì thôi. Bà cũng chỉ muốn tốt cho cái gia đình này, muốn tốt cho con cho cái thôi mà.
Lên phòng thay đồ rồi sửa soạn thành một quý bà thanh lịch. Bà đi lướt qua ông Tần còn ngồi ở phòng khách mà không thèm đoái hoài gì rồi đi thẳng ra ngoài.
Bà mới liên lạc lại được với người bạn cũ của bà rồi. Hôm nay phải đi gặp để xã giao và bạn bè lâu ngày tâm tình.
…
Lữ Giao đi một đoạn rồi dừng lại, ngồi trên xe ô tô cô ta lấy máy gọi cho nhân tình. Cơn tức giận ngày một lớn, tại sao cô ta lại luôn phải chịu sự ghẻ lạnh từ người khác?
Bản thân là một trung tâm, cô ta không cam lòng khi thấy người khác có phần nổi trội hơn.
Chờ đợi rất lâu thì đầu dây bên kia mới bắt máy. Bùng nổ cơn thịnh nộ, cô ta không nể nang gì mà lớn tiếng quát mắng.
“Anh làm cái quái gì mà bây giờ mới nghe máy của tôi?”
Chói tai với âm thanh của cô, anh rời khỏi ghế chủ vị đến một góc khuất, xác định không có người thì mới nhỏ giọng nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792650/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.