Ực!
Bối Hi đưa tay che miệng mình lại, tránh phát ra bất kì âm thanh nào. Tên khốn Vỹ Trác này đúng thật sự là giết người không nương tay.
Cô thu mình lại một góc, cố gắng giảm sự tồn tại của mình đến mức thấp nhất. Cô không thể bị phát hiện, cô thật sự không thể chết.
Thử cử động đôi chân tàn tạ của mình, cô đau đớn đến không thể nào nhấc nổi. Phải làm sao đây? Cô thật sự không thể đi chứ nói gì là chạy?
Đi không được mà ở cũng chẳng xong. Cô đã rơi vào tình thế tuyệt vọng rồi.
“Phi!”
Phun một bãi nước bọt về phía của Lữ Giao, hắn khinh bỉ ra mặt. Không lấy một tia đau sót hay để tâm, như thể việc cô ta chết không hề có bất kỳ liên quan gì với hắn ta.
Từng mặn nồng thì sao? Từng ân ái triền miên bất kể ngày đêm thì sao?
Tất cả đều không quan trọng. Chỉ cần có ý đồ muốn lợi dụng hay làm trái ý hắn ta thì dù có yêu đương tới mức nào cũng đều đáng chết như nhau.
“Còn đứng đấy làm gì? Không nhanh chóng đi tìm con khốn kia cho tao.”
Thấy mấy bên kia vẫn đứng bất động, hắn ta tức giận mà nổi cơn thịnh nộ.
“Vâng… vâng.”
“Vậy còn cô gái đó?”
Một tên trong đấy đánh bạo lên tiếng, cậu ta thật không biết nên làm sao cho phải phép. Đã từng đi theo bảo vệ Vỹ Trác gần đây, cậu ta từng thấy cô gái này cùng vào khách sạn với Vỹ Trác. Không tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792626/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.