Không hổ danh là bệnh viện hàng đầu, chất lượng cơ sở vật chất và chăm sóc làm cô rất ưng ý. Không chỉ vậy, mấy nhân viên ở đây đều thật dễ thương, ừm, rất hợp gu cô. Đặc biệt là em gái lễ tân này. Cô bé này giống một cái loa phát thanh vậy, cái gì cũng biết, hỏi cái gì cũng trả lời, cứ liên mồm nói chuyện.
Tình hình là sau khi đi xuống để làm thủ tục xuất viện, Hạ Hân Nghiên đã cùng em gái lễ tân này nói chuyện đến hơn một tiếng. Đúng vậy, chính xác là hơn một tiếng rồi và vẫn đang tiếp tục rất hăng say. Em gái này không phải nhân viên chính thức ở đây, nghe nói chỉ mới đến để thực tập.
Cô quả thật khi bình thường xác thực nhìn có chút khó gần nhưng đối với những người cô bắt chuyện hay muốn tiếp xúc thì lại là chuyện khác. Cô có thể nói chuyện một cách gần gũi, hòa vào bất cứ cuộc nói chuyện nào cô muốn. Một mỹ nữ cười rạng ngời cùng mình nói chuyện có ai mà không muốn, đúng không?
"Không, bây giờ chị không có dùng hãng này nữa. Em có thể thử dùng..."
"A, em có biết qua loại này nhưng giá hơi chát..."
"Vậy hả, sao em biết?"
"Bà vợ ông này mang theo vệ sĩ đến bệnh viện đánh ghen mà chị, ầm hết cả lên..."
"Chị không thần tượng idol nào cả..."
"Chị thử xem qua bộ..."
"Đúng rồi, em thử nhìn cho chị bác sĩ phụ trách của chị là ai với?"
"Được, để em xem cho. Aí chà, là bác sĩ Cố Nguyên đấy chị ơi. Chị may mắn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-va-mat-o-mat-the/1043038/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.