Giống như con cá lần đầu được nếm mùi nhụy hoa, Mộ Chi Minh nhắm mắt lại nhẹ nhàng cọ cọ cánh môi của Cố Hách Viêm, trong lòng trúc trắc bất an.
Nụ hôn bất ngờ khiến Cố Hách Viêm bỗng chốc cứng đờ như đá, môi mỏng mím chặt, nhất thời không nói nên lời.
Mộ Chi Minh thật cẩn thận hôn hắn hai lần, sau đó thối lui, nhợt nhạt cười nói: "Dọa đến ngươi?"
Nào biết được y vừa dứt câu, Cố Hách Viêm bỗng nhiên kích động, hắn xoay người đè Mộ Chi Minh ở dưới thân, khủy tay trái chống ở bên tai y, tay phải bóp hàm dưới của y, hung hăng hôn xuống một lần nữa.
Cố Hách Viêm dường như một con người sắp chết khát đến nơi đột nhiên nếm được cam lộ, nụ hôn sâu đậm cực kỳ tàn nhẫn như gió lớn cuốn tà dương, khiến Mộ Chi Minh chưa kịp phản ứng lại miệng lưỡi đã bị xâm nhập, không chút thương tình mà đoạt lấy hô hấp của y, cả người bị người bên trên áp chế đến không thể động đậy được.
"Ưm... ưm..." Âm thanh nhỏ vụn khó kìm được giữa những cái mút mát tàn nhẫn tràn ra từ khóe miệng của Mộ Chi Minh, y bị hôn đến đầu óc toàn là một mảnh hỗn loạn, hoàn toàn không có động tác gì, chỉ biết bị động mà đón nhận nụ hôn mang tính xâm lược lớn của Cố Hách Viêm, tùy ý để hắn khoáy đảo.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Cố Hách Viêm cũng chịu buông tha cho Mộ Chi Minh, hai tay hắn vây quanh Mộ Chi Minh, đầu vùi vào hõm cổ y thở hổn hển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tuong-quan-luon-xem-minh-la-the-than/942382/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.