Mộ Chi Minh kinh ngạc: "Phủ Vũ Lâm tướng quân?"
Thải Vi gật đầu: "Đúng vậy."
"Đưa tới vật gì?"
Nhắc đến vấn đề này, gương mặt Thải Vi lộ rõ vẻ khó xử, nàng chần chần chừ chừ một lát mới nói: "Sính lễ..."
Mộ Chi Minh còn cho rằng bản thân nghe lầm, nghi hoặc hỏi lại: "Cái gì?"
Thải Vi đành phải lặp lại thêm lần nữa: "Thiếu gia, là thư mời cùng sính lễ, nhưng thư mời thì không đề tên, sính lễ cũng không phải vàng bạc trân bảo, chỉ là một đồ vật đã hư..."
Không bao lâu sau, tất cả đồ vật từ phủ Tướng quân đưa đến vào sáng sớm đều đã đặt hết ở trong phòng của Mộ Chi Minh.
Thư mời là chu thiếp kim phấn, nhìn rất trang trọng, chỉ là bên trong để trống không ghi gì, không biết là qua loa hay sơ sài.
Mộ Chi Minh đặt thư mời lên bàn, giương mắt nhìn về phía rương sính lễ kia.
Trên rương khắc một đôi uyên ương đang bơi dưới nước, phía trên phủ một tấm lụa đỏ thẫm, là sính lễ gửi đến, nhưng chỉ có một rương sính lễ như vậy, không biết nên nói là khó coi hay là làm cho có lệ.
Thải Vi dở khóc dở cười: "Thiếu gia, ngươi nhìn một cái đi... Có phải Cố tướng quân đang đùa với ngươi không?"
Mộ Chi Minh không trả lời, đi lên mở chiếc rương ra, xem bên trong là vật gì. Đợi đến khi đã thấy được, đôi mắt của tiểu thế tử Yến Quốc Công lập tức trừng lớn.
Là nỏ thú ngày săn nguyệt lẳng lặng nằm ở trong rương.
Nhớ đến mùa xuân ấm áp năm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tuong-quan-luon-xem-minh-la-the-than/942369/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.