Edit: Hạ Vy
_____
Chương 4: Đầu óc ngươi mới có vấn đề.
Mộ Chi Minh đứng ở cửa hít sâu vài cái, bình phục nỗi lòng, vỗ vạt áo sau mà đi vào, y cúi đầu nhìn người trước mặt chắp tay hành lễ: "Phụ thân, mẫu thân."
Trong phòng, Mộ Bác Nhân cùng Cung thị ngồi ngay ngắn ở ghế thái sư trước tấm bình phong với chiếc bàn gỗ khắc tứ quân tư. Cung thị vừa thấy cửa mở ra lập tức mỉm cười, Mộ Bác Nhân bên cạnh cũng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Mộ Chi Minh một cái: "Nói mê sảng xong?"
"Xong rồi, phụ thân chớ trách." Mộ Chi Minh cười nói.
Mộ Bắc nhân "hừ" một tiếng, bàn tay nắm chặt tay vịnh của ghế.
"Được rồi, được rồi, ai cả đời không gặp ác mộng, không nói hai ba câu hồ đồ đâu." Cung thị hiền hòa nhìn Mộ Chi Minh vẫy tay, "Ly Chu, tới đây với nương."
Mộ Chi Minh đi đến bên cạnh Cung thị, nàng ôn nhu chấp hai tay lại, rũ mi cười nhạt nói: "Ly Chu, lần này gọi con đến báo cho con một tin, tháng sau là săn xuân hiến tế Quý Phi nương nương triệu cha cùng con vào cung, đi đến núi Cửu Khúc trước, mộc Thánh Thượng ơn trạch, nguyện năm này an khang thái bình. "
Săn xuân hiến tế, bốn chữ này phiêu phiêu dạt dạt mà tiến vào lỗ tay của Mộ Chi Minh lập tức làm y hóa đá, cơ thể vô thức mà run rẩy. Trái tim Mộ chi Minh như bị ai hung hăng nhéo lên nó một cách tàn nhẫn, khiến cho hô hấp của y như cứng cả lại.
Bởi vì, đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tuong-quan-luon-xem-minh-la-the-than/942297/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.