Edit: Hạ Vy.
_____
Chương 2: "Ngươi nguyện ý cùng ta đi không?"
Người đứng ở trước mắt Mộ Chi Minh, là thiếu niên có dáng người cao dài, dung mạo điệt lệ, nhìn qua quả thực rất rực rỡ. Từng có người tán thưởng hắn là thiếu niên oai hùng, long câu phượng sồ.
Hắn họ Cố, tên Dục Dật, tự Hách Viêm.
Cố Hắc Viêm là đại tướng quân danh tiếng đồn xa của Tần Quốc, năm ấy mười bảy tuổi tuổi hắn đã giương cung từ Hán Nguyệt, độc thân độc mã xung phong đem thủ cấp trảm mấy vạn thiết kỵ của địch, bắc định biên cương, phong lang cư tư.
Đáng tiếc, một năm trước, sau khi tân đế đăng cơ, hắn chết trận khi chống lại Di tộc trên sa trường ở tuổi còn rất trẻ. Tang lễ hôm ấy, khắp nước ai ai cũng đỗng đồ trắng, khóc thương mà tiễn đưa đấng anh tài.
Tuy Mộ Chi Minh có phúc phần cùng hắn quen biết, nhưng giao tình cũng không thâm, gặp nhau qua đường, ít nhất chỉ gật đầu mà thôi. Cho nên tình cảnh này, giờ này khắc này, Mộ Chi Minh như thế nào cũng không thể nghĩ được, người đứng trên cầu chờ y lại là Cố Hách Viêm.
Hai người nhìn nhau không nói gì, Mộ Chi Minh đang nghĩ ngợi tới nên mở miệng như thế nào thì Cố Hách Viêm đột nhiên thấy cái gì đấy, hai tròng mắt trừng lớn, môi mỏng khẽ run, hắn một bước tiến lên, như nâng niu vật nhỏ dễ vỡ mà nhẹ nhàng kéo lấy tay phải của Mộ Chi Minh.
Trên cổ tay phải của y có một vết thương, vết cắt thâm thâm thiển thiển, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tuong-quan-luon-xem-minh-la-the-than/942295/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.