Chương trước
Chương sau
"Hóa ra Diệp huynh đệ là muốn tìm thiên tài địa bảo chữa trị thần hồn, vây thì thật đúng là vừa khéo, Vạn Bảo các cái khác không có thế nhưng thiên tài địa bảo thì lại có nhiều, rất nhiều!"
Nói xong, tay áo dài của Trương Lăng Vân vung lên:
Bá bá bá!
Trên mặt bàn giữa hai người lập tức xuất hiện một loại cây có hình thù kỳ quái.
"Đây là Cửu Dương Thiên Tâm Quỳ...đây là Huyền Thiên Long Hồn Chi...còn có cái này là Thiết Hồn Lan cực phẩm!"
Trương Lăng Vân hướng Diệp Trần giới thiệu từng loại một, trên mặt cũng càng phát ra đắc ý, "Diệp huynh đệ, những thứ này đều là linh hoa linh thảo cấp địa bảo hơn nữa có hiệu quả với trị liệu thần hồn, nếu như ngươi cần cứ việc cầm đi!"
Hai mắt Diệp Trần khẽ híp một cái, đánh giá linh hoa linh thảo trên bàn một phen mới chậm rãi nói:
"Trương công tử có ý tốt, ta cảm ơn trước! Tuy nhiên, linh vật cấp Địa bảo đối với ta không có ý nghĩa lớn, không biết bên trong quý các nhưng có linh vật chữa trị thần hồn cấp Thiên bảo không?"
"Cái gì! Cấp Thiên bảo?"
Trương Lăng Vân nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức nhướng mày, trên mặt đã hiện ra vẻ không vui.
Ở Tu Chân giới, thiên tài địa bảo mà căn cứ đẳng cấp, lại có thể chia làm cấp Nhân bảo, cấp Địa bảo, cấp Thiên bảo, cấp Đạo bảo, với Tiên Thiên Linh bảo và Hồn Độn dị bảo trong truyền thuyết kia.
Mà ở tinh vực Thiên Huyền một cái tinh vực cấp bốn như vậy, thiên tài địa bảo cấp Địa bảo đã là tồn tại cực kỳ trân quý!
Trương Lăng Vân vì muốn lôi kéo Diệp Trần thế nhưng là nhịn đau cắt thịt mới lấy ra những thiên tài địa bảo này, nhưng không có nghĩ đến, đối phương vậy mà còn không lọt mắt, há miệng ra liền muốn cấp Thiên bảo!
Phải biết, cho dù Vạn Bảo các bọn họ cũng chỉ có rải rác mấy món linh vật cấp Thiên bảo như vậy thôi.
Cái tên này nghĩ thiên tài địa bảo cấp Thiên bảo là rau cải trắng hay sao?
Trương Lăng Vân càng nghĩ càng giận, thậm chí còn lầm tưởng, Diệp Trần vì từ chối sự lôi kéo của chính mình cho nên mới cố ý nói như vậy để cho mình biết khó mà lui.
Diệp Trần thấy thế cũng biết Trương Lăng Vân suy nghĩ nhiều thế là tay phải lật một cái từ bên trong Càn Khôn Trạc lấy ra một cái bình thuốc màu tím, đặt ở trước mặt Trương Lăng Vân, nói:
"Đây là một bình Phục Long đan, là đan dược tứ phẩm lẽ đủ để trao đổi những linh thảo này của ngươi đi?"
Tuy rằng Trương Lăng Vân xuất ra những linh thảo này còn chưa đạt được yêu cầu của Diệp Trần, tuy nhiên có chút ít còn hơn không, ít nhất có lẽ có thể trì hoãn được tốc độ tiêu tán tàn hồn của Hi Nguyệt.
Trương Lăng Vân và Lôi thúc kia ở một bên, nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức tất cả đều hơi kinh ngạc, "Đan dược tứ phẩm?"
Đan dược tổng cộng chia ra làm cửu phẩm, đan dược tứ phẩm chỉ có thể coi là đan dược cấp bậc trung đẳng, tuy nhiên ở nơi xa xôi như Thiên Huyền tinh này thì Luyện Đan sư cực kỳ thưa thớt, cho nên Đan dược tứ phẩm cũng là tồn tại hiếm thấy.
Diệp Trần còn tưởng rằng hai người đối với giá cả này không hài lòng, thế là lại nói tiếp:
"Trên tay của ta chỉ có những vật này, nếu như Trương công tử ngươi cảm thấy giá cả thấp, chờ ta đến Thiên Huyền thành, có thể luyện chế một lò cho ngươi!"
Không nghĩ tới, Diệp Trần vừa mới thốt ra người này thì Trương Lăng Vân và Lôi thúc thì ngay lập tức cả hai đều trợn tròn mắt!
Trương Lăng Vân càng là bỗng nhiên ngồi ngay ngắn nhìn chòng chọc vào Diệp Trần, nói:
"Diệp huynh đệ, ý của ngươi nói là, Phục Long đan này là tự tay ngươi luyện? Ngươi là Luyện Đan sư? Hơn nữa còn là Luyện Đan sư tứ phẩm?"
Nói xong lời này, giọng nói của Trương Lăng Vân đều có chút run nhè nhẹ, hiển nhiên rất kích động.
Diệp Trần nao nao, rất nhanh phản ứng lại, Luyện Đan sư, ở Tu Chân giới là một cái chức nghiệp cực kỳ được hoan nghênh, nhất là ở một số tinh vực cấp thấp, càng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, cũng khó trách Trương Lăng Vân sẽ thất thố như thế.
"Coi như là vậy đi!"
Diệp Trần nhàn nhạt nhẹ gật đầu, một mặt bình tĩnh nói.
Sau khi đạt được câu trả lời khẳng định của Diệp Trần, ánh mắt của Trương Lăng Vân lập tức trở nên càng thêm nóng bỏng, tuy nhiên ở giữa nóng bỏng còn lộ ra một chút nghi ngờ.
Dù sao, Diệp Trần thực sự còn quá trẻ, lấy hắn chỉ có thực lực cảnh giới Kim Đan đã có thể đối kháng với yêu thú ngũ giai, bản thân chỉ riêng phần này đã rất nghịch thiên rồi, bây giờ lại có thêm một cái thân phận Luyện Đan sư tứ phẩm, đây quả thực để cho người ta khó có thể tin.
Ba người lại rảnh rỗi nói chuyện một lúc, Diệp Trần liền mang theo những thiên tài địa bảo kia rời đi.
Diệp Trần vừa đi, Trương Lăng Vân lập tức để cho người mời một tên Luyện Đan sư dưới tay mình tới, tới kiểm tra bình đan dược mà Diệp Trần đưa cho kia.
"Hồi Tứ công tử! Đan dược này hoàn toàn chính xác là Phục Long đan! Tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong sử dụng một viên là có thể đề cao ba thành tỉ lệ đột phá!"
Tên Luyện Đan sư kia sau khi kiểm tra một phen thì mặt mũi lập tức đầy vẻ kích động, "Hơn nữa, đan dược này có phẩm chất cực cao! Thậm chí so với Liễu đại sư của Vạn Bảo các chúng ta còn phải cao hơn một đường! Không biết đây là thủ bút xuất ra từ tay vị đại sư nào?"
Trương Lăng Vân nghe được kết quả này thì lập tức đột nhiên đứng lên, mặt mũi đầy vẻ khó tin, "Cái gì? Ý của ngươi là nói, trình độ luyện đan của người này so với Liễu Thiên Sinh còn cao hơn? Ha ha ha! Thật sự là trời cũng giúp ta! Trời cũng giúp ta!"
Hóa ra Liễu Thiên Sinh trong miệng của hắn chính là thủ tịch Luyện Đan sư của Vạn Bảo các bọn họ, ở bên trong Vạn Bảo các có địa vị vô cùng quan trọng.
Chỉ tiếc, Liễu Thiên Sinh từng công khai ủng hộ nhị ca của Trương Lăng Vân, từ trước đến nay luôn gây khó khăn với hắn, cũng là một cái chướng ngại rất lớn để hắn có thể trở thành người thừa kế của Vạn Bảo các.
Bây giờ hắn nhận được một Luyện Đan sư còn cường đại hơn so với Liễu Thiên Sinh, hơn nữa thực lực lại nghịch thiên như thế, một lần hành động vượt trên nhị ca kia của hắn, cũng ở trong tầm tay!
Lúc này, Lôi thúc ở một bên bỗng nhiên mở miệng nói:
"Tứ công tử, ngươi chớ có cao hứng quá sớm! Kẻ này đến cùng có phải Luyện đan sư tứ phẩm hay không còn cần phải tiến hành một bước xác định!"
"Huống chi, ta thấy người này mắt cao hơn đầu, hơn nữa lòng dạ rất sâu, muốn không chế người này thì chỉ sợ không quá dễ dàng a!"
Trương Lăng Vân nghe được điều này thì vẻ mặt tươi cười trong nháy mắt cứng lại, tuy rằng hắn không muốn thừa nhận, thế nhưng lại cũng không thể không thừa nhận, Lôi thúc nói rất có lý.
Thiên tài thường thường đều là kiêu ngạo, há lại có thể phục tùng dễ dàng như vậy?
"Truyền mệnh lệnh của ta xuống, chờ trở lại Thiên Huyền thành thì lập tức giúp ta điều tra thiên tài địa bảo cấp Thiên bảo loại thần hồn!"
Trương Lăng Vân ra lệnh một tiếng, mọi người lĩnh mệnh mà đi.
Chờ sau khi tất cả mọi người rời đi, Lôi thúc bỗng nhiên vung lên tay áo dài, thiết hạ một đạo cấm chế xung quanh căn phòng.
Trương Lăng Vân thấy thế thì lông mày lập tức hơi nhíu, "Lôi thúc thế nhưng là còn có lời gì muốn nói sao?"
Lôi thúc hít sâu một hơi mới chậm rãi nói:
"Tứ công tử, làm người bề trên, ban ân tất nhiên quan trọng, thế nhưng là thủ đoạn cũng không thể thiếu!"
"Nếu như nói về tài nguyên, ngươi bất kể như thế nào cũng kém hơn so với nhị công tử, nếu như người này được nhị công tử lôi kéo đi qua, ngươi lại phải làm như thế nào?"
Trương Lăng Vân lập tức ngẩn ngơ, so sánh với vị nhị ca kia, hắn thật sự không có ưu thế gì, khó đảm bảm Diệp Trần sẽ không đầu nhập vào bên trong trận doanh cảu đối phương.
"Vậy Lôi thúc ý của ngươi là?"
Lôi thúc mỉm cười, trên mặt hiện lên vẻ âm hiểm, "Theo như ta thấy, muốn hoàn toàn thu phục người này, chỉ sợ là không thể nào, tuy nhiên chúng ta có thể lợi dụng hắn trực tiếp diệt trừ nhị công tử!"
P/S: Ta thích nào....chương 8....kim phiếu a....các đạo hữu....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.