Chương trước
Chương sau
Nghĩ tới tình cảnh chính mình nhập ma trước đó, Diệp Trần cũng không thể không cảm thấy hoảng sợ một trận.
Nếu không phải trước mắt là giây phút sống chết cuối cùng, hắn khôi phục lại được mấy phần lý trí, sau đó lại một hơi nuốt vào hai quả Phù Dao tiên quả, chế trụ Thống Khổ Chi Nguyên, chỉ sợ lúc này hắn sớm đã điên cuồng mà chết!
"Lão thất phu! Nạp mạng cho ta đi!
Diệp Trần liếc mắt đã nhìn thấy Vân Thiên Thu đang muốn chạy trốn, thân thể hơi chao đảo một cái thì trực tiếp vọt tới!
Bạch!
Sau khi Diệp Trần thuận lợi đột phá đến cảnh giới Kim Đan, thực lực và tốc độ tăng vọt lần nữa, trong nháy mắt đã đuổi kịp Vân Thiên Thu, ngay cả Diệp Trần cũng có chút hơi ngoài ý muốn.
Oanh!
Ngay lập tức một kiếm chém xuống đầu:
"Không!"
Vân Thiên Thu lập tưc hoảng hốt, vừa liều mạng chạy trốn, vừa gọi ra các loại pháp bảo muốn ngăn cản lại một kiếm này của Diệp Trần.
Tuy nhiên, Tử Quỳnh kiếm của Diệp Trần chính là chuẩn Tiên khí, hơn nữa thực lực bây giờ tăng mạnh, uy lực tự nhiên càng thêm cường đại, một kiếm này chém ra, thế như trẻ che trong nháy mắt hủy diệt toàn bộ mọi pháp bảo của Vân Thiên Thu!
Cuối cùng, Vân Thiên Thu cắn răng một cái, lại gọi ra bản mệnh phi đao của chính mình.
Khanh!
Một đao một kiếm va chạm vào nhau.
Lần này Vân Thiên Thu cuối cùng mới miến cưỡng chặn lại được thế công của Diệp Trần, thế nhưng cả người trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, ngay lập tức bay ngược ra ngoài.
Mà lúc này, các cao thủ khác ở xung quanh cuối cùng cũng phản ứng lại, thi nhau xuất thủ cứu Vân Thiên Thu.
"Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, chờ đến khi mọi người lao tới trước mặt, hắn bống nhiên phóng lên cao:
"Thập Phương Vô Địch!"
Bá bá bá!
Chỉ trong giây lát, đầy trời đều là kiếm mang màu tím, lấy Diệp Trần làm trung tâm hướng bốn phương tám hướng mà công tới.
Phốc phốc phốc!
Hơn hai mươi tên cao thủ Nguyên Anh ở xung quanh lập tức tử thương một mảnh:
"Không tốt!"
Thượng Quan Vân Khuyết lập tức hô to một tiếng, đồng thời sắc mặt thay đổi lớn, hắn tuyệt đối không thể ngờ tới, Diệp Trần cũng dám đột phá trong lúc chiến đấu, hơn nữa còn để cho hắn đột phá thành công, thực lực so với trước đó vậy mà mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng càng đáng sợ hơn chính là, Diệp Trần bây giờ không còn điên nữa, đã khôi phục lại sự tỉnh táo trước đó.
Những người như bọn họ còn muốn dùng phương thức đấu kéo dài thời gian để hao mòn chân nguyên của Diệp Trần thì hiển nhiên là chuyện rất không có khả năng.
Oanh!
"Pháp Tướng Thiên Địa!"
"Lưu Ly Kim Thân!"
Sau khi Diệp Trần thi triển ra Thập Phương Vô Địch, thân hình đột nhiên tăng vọt, thế mà trong nháy mắt biến thành một người khổng lồ cao hơn mười mét, trên người ánh sáng vàng chói mắt, trong tay cầm thanh kiếm khổng lồ màu tím, phảng phất giống như một vị thần!
"Hư Không Trảm!"
Sau khi Diệp Trần hóa thân thành người khổng lồ màu vàng kim thì hướng về phía các cường giả Nguyên Anh có thực lực yếu ở xung quanh đang xung phong liều chết mà tới, sau đó hắn vung Tử Quỳnh kiếm ở trong tay lên.
Quả hồng mềm tự nhiên là phải cầm lấy mà bóp trước!
Rầm rầm rầm!
Thời gian chỉ trong một cái chớp mắt, Diệp Trần dã lại tiêu diệt bảy tám tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ và sơ kỳ.
Đến lúc này, cường giả Nguyên Anh vốn có hơn ba mươi tên thì lúc này cũng chỉ còn lại có hơn mười người mà thôi.
Nhưng là, Diệp Trần giống như còn chưa có ý muốn dừng tay, thừa dịp những người kia còn chưa có hoàn toàn phản ứng lại đã dùng thủ đoạn lôi đình giết chết những người kia!
Kiếm thứ hai!
Kiếm thứ ba!
Kiếm thứ tư!
...
Mỗi lần Diệp Trần vung ra một kiếm thì ít nhất có thể trảm lấy đi tính mạng của một tên, thậm chí mấy tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh!
Trong một cái chớp mắt, hơn mười tên cường giả còn sót lại bây giờ chỉ còn lại có năm tên.
Đương nhiên, năm người này cũng là một trong những tên có thực lực khá mạnh ở bên trong hơn ba mươi tên cường giả Nguyên Anh.
Bọn họ theo thứ tự là Vân Thiên Thu, và tông chủ của bốn đại tông môn còn lại.
"Diệp đạo hữu! Thái Ất môn chúng ta không có ân oán với ngươi, không bằng hai bên chúng ta dừng tay lại ngươi thấy có được không?"
Tông chủ Thái Ất môn bỗng nhiên mở miệng cao giọng nói, hiện nhiên đang có ý định cầu hòa.
"Thiên Đạo tông ta cũng nguyện biến chiến tranh thành tơ lụa với Diệp đạo hữu!"
"Còn có Tiêu Dao phái chúng ta! Điệp đạo hữu, bởi vì cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết, ân oán giữa ngươi và Dược Vương tông, chúng ta cũng không nhứng tay vào nữa!"
Ngoại trừ Thượng Quan Vân Khuyết tông chủ của Thiên Lôi tông là không có mở miệng ra, tông chủ của ba đại môn phái khác vậy mà toàn bộ đầu hướng Diệp Trần cầu hòa.
"Các ngươi... Thật sự là vô sỉ hết sức!"
Vân Thiên Thu lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì thổ huyết, nhịn đau không được mắng.
Tam đại tông chủ tất cả ngay lập tức đều lạnh lùng bật cười:
"Vân Thiên Thu! Cũng bởi vì Dược Vương tông các ngươi mà hại chết nhiều cao thủ trong tông môn phái của chúng ta như vậy, đến cùng là ai vô sỉ a?"
"Không sai! Vân Thiên Thu, ta khuyên ngươi vẫn là tranh thủ thời gian tự sát để tạ tội đi! Dù sao Dược Vương tông của các ngươi cũng đã xong, cũng không cần phải liên lụy tới chúng ta!"
Tam đại tông chủ bắt đầu thi nhau mở miệng trào phúng.
Tuy nhiên, Diệp Trần lại giống như không có nghe được lời nói của ba người đã trực tiếp vung Tử Quỳnh kiếm lên lao về phía Vân Thiên Thu.
"Trốn!"
Đối mặt với Diệp Trần như là ác ma, hơn nữa tam đại tông chủ khác cũng hiển nhiên đã bỏ đi chính mình, Vân Thiên Thu nơi nào còn có dũng khí để tiếp tục chống cự, trong đầu chỉ còn lại một đạo ý nghĩ đó chính là nhanh trốn.
Đáng tiếc, lúc trước hắn sớm đã bị thương không nhẹ, hơn nữa công pháp Dược Vương tông vốn là không chú trọng vào tốc độ, làm sao có thể trốn thoát được sự truy sát của Diệp Trần?
Gần như chỉ trong nháy mắt, Diệp Trần cũng đã vọt tới trước mặt, trực tiếp chém đi xuống một kiếm!
"Không!"
Vân Thiên Thu lập tức rống lớn một tiếng, đối mặt với kiếm mang màu tím kinh khủng đằng sau kia, đành phản lần nữa gọi ra bản mệnh phi đao để ngăn cản lại.
Tuy nhiên:
Ầm ầm!
Sau khi đao kiếm va chạm vào nhau, không có bất kỳ cái gì gọi là hồi hộp xảy ra cả, bản mệnh phi đao của Vân Thiên Thu trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài, mà bản thân hắn theo đó mà điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, mạnh mẽ rơi đập xuống trên mặt đất ở phía dưới.
Bành!
Trên toàn bộ mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố to có đường kính dài đến gần trăm mét!
Cho dù Vân Thiên Thu có công lực thâm hậu, sau khi trải qua mấy lần trọng thương, thân thể đã bị tổn thương nghiêm trọng, vẻ mặt trở nên trắng bệch vô cùng, khí tức yếu ớt, ngay cả sức lực bò dậy cũng không có.
Mà thân thể Diệp Trần nhoáng một cái đã đi tới trước mặt Vân Thiên Thu, nhấc một chân lên đạp ở trên lồng ngực Vân Thiên Thu, chậm rãi nói:
"Lão thất phu, ngươi còn gì để nói không?"
Sau khi vẻ mặt Vân Thiên Thu dao động một lúc, đột nhiên cười lên như điên.
"Diệp Cuồng Tiên! Hôm nay là Dược Vương tông ta bại, tuy nhiên nếu ngươi cảm thấy Dược Vương tông chúng ta chỉ có loại trình đồ này vậy thì ngươi mười phần sai!"
"Ngươi nghư nói Tu Chân giới không? Ngươi biết Thông Thiên lộ không? Dược Vương tông ta tự xây tông đã có hơn hai ngàn năm, đã có hơn mười vị tổ tiên bước vào Thông Thiên Lộ, tiến vào vị diện cao hơn, hơn nữa từ trước đến nay bọn họ có thể thông qua bí thuật duy trì liên hệ với tông môn!"
"Hôm nay ngươi hủy đi tông môn ta, ngày khác tổ tiên Dược Vương tông chúng ta biết được, trở về Trái Đất, chính lúc ngươi phải đền mạng!"
"Ha ha ha!"
Nghe được lời nói này của Vân Thiên Thu, Diệp Trần lập tức sửng sốt một lúc lâu, hắn tuyệt đối không ngờ, Vân Thiên Thu này vậy mà cũng biết sự tồn tại của Tu Chân giới, thậm chí tổ tiên của Dược Vương tông đều đã bước vào Tu Chân giới!
Vân Thiên Thu nhìn thấy Diệp Trần do dự còn tưởng rằng hắn đang sợ, lập tức càng cảm thấy đắc ý, hai mắt đảo một cái nói:
"Tiểu tử! Không bằng chúng ta tới làm một cuộc giao dịch, chỉ cần ngươi không giết ta, ta chẳng những sẽ hướng các vị tổ tiên giải thích việc này, hơn nữa ta còn có thể nói cho ngươi biết Thông Thiên Lộ ở đâu, như thế nào?"
Vân Thiên Thu rất tự tin, theo như những gì hắn nghĩ, phàm là người tu chân, không có người không muốn biến vị trí của Thông Thiên Lộ ở đâu, nhưng ngoại trừ Thái Thượng trưởng lão của ngũ đại tông môn, những người khác cũng không biết, cho dù ngay cả tông chủ của ngũ đại tông môn cũng chưa chắc đã biết được.
Cho nên Diệp Trần không có khả năng không động tâm.
P/S: Ta thích nào.....chương 4
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.