Chương trước
Chương sau
Tào Khôn nghe được điều này, mắt hắn đột nhiên léo lên rồi lại trầm tư một lát, ra sức hút một hơi điếu xì gà trong tay, sau khi từ từ thổi ra, mới nói:
"Tuy rằng hắn là con trai của người kia, nhưng dù sao cũng chỉ là một đứa con riêng, nếu như không có thành tựu kinh người nào, chỉ sợ vĩnh viễn không có cách nào bước vào cánh cửa lớn của Diệp gia ở kinh đô!"
"Nhưng bây giờ thì khác, một người có khả năng trưởng thành có khả năng đạt được trình độ của một tông sư Hóa Kình, hơn nữa còn là tông sư Hóa Kình trẻ tuổi như vậy, chắc chắn Diệp gia sẽ không từ bỏ, mà không khéo còn có thể kế thừa vị trí của người kia!"
Tào Văn đã kích động đến nỗi có chút khó mà tự kiếm chế. "Vậy chú tư ý của chú là..."
Tào Khôn trầm ngâm một lát, dường như đã có quyết định, chậm rãi nói:
"Tuy rằng có khả năng sẽ đắc tội với một số gia tộc lớn khác nào đó ở kinh đô, nhưng đây cũng là cơ hội để cho Tào gia ta một bước lên trời, người này cần phải toàn lực kết giao! A Văn, cháu và hắn đều là người trẻ tuổi, chuyện này ta giao cho cháu đi làm, tài lực của chú tư, cháu có thể tùy ý điều động!"
Tào Văn nghe được điều này, ngay lập tức hết sức vui mừng. "Cảm ơn chú Tư!"
Ngày xưa thời kỳ Xuân Thu Chiến Quốc, Tần Trang Tương Vương Tử Sở ở Triệu quốc làm con tin, không được người chào đón, duy chỉ có Lữ Bất Vi là thương nhân lớn cho rằng hắn là mối làm ăn có thể đầu cơ kiếm lợi, lấy thiên kim tương trợ, về sau Tử Sở trở thành Tần Vương, Lữ Bất Vi cũng bởi vậy trở thành tướng quốc của Tần quốc, có địa vị cực cao.
Rõ ràng, theo quan điểm của Tào Khôn và Tào Văn, Diệp Trần bây giờ, chính là Tần Trang Tương Vương Tử Sở nghèo túng kia, mà Tào Văn thì muốn đóng vai nhân vật Lữ Bất Vi.
Thật ra thì bỏ đi thân phận Diệp gia của Diệp Trần mà nói, chỉ cần có hi vọng trở thành một tông sư Hóa Kình, đã có đầy đủ lý do để hắn đi kết giao.
Tất nhiên, bọn họ làm sao biết được rằng, Diệp Trần bây giờ, chính là tu chân giả, tông sư Hóa Kình ở trên trái đất này làm sao có thể so sánh được?
...
Ngay tại lúc hai người đang trò chuyện, trong lồng sắt phía dưới lôi đài, trận thách đấu thứ mười sắp bắt đầu.
Toàn bộ hội trường, vì màn trình diễn mạnh mẽ của Diệp Trần không khí đã trở nên vô cùng nóng.
Phải biết từ lúc thi đấu tranh bá quyền vương bắt đầu, cho tới bây giờ, còn chưa có một người mới nào thách đấu, có thể thắng được liên tiếp chín trận.
"Cô Lang" này chẳng những phá vỡ kỷ lục lôi đài, hơn nữa toàn bộ quá trình giao đấu đều chỉ dùng một chiêu đánh bại đối thủ, chưa từng sử dụng tới chiêu thứ hai, đây là thực lực kinh khủng tới bậc nào!
"Đã thắng được chín trận liên tiếp, xem ra một vị vương giả mới sắp được sinh ra!"
"Tại sao ta cảm thấy, Cô Lang này so với tam đại vương giả còn mạnh hơn!"
"Thật muốn gỡ mặt nạ của hắn xuống, xem hắn đến cùng có bộ dáng như thế nào?"
...
Diệp Trần đứng ở trên lôi đài, vẫn như cũ hai tay chắp ở đằng sau lưng, bình tĩnh như nước, giống như tất cả xung quanh không có quan hệ gì với hắn, liên tiếp đánh bại chín quyền thủ, tử cấp Thanh Đồng tới cấp Toản Thạch, nhưng giống như chỉ là một việc nhỏ không tốn chút sức lực là mấy.
"Tiếu theo, cho mời một vị quyền thủ cuối cùng lên lôi đài, hắn chính là người được mọi người rất yêu thích, đồng thời có nhiều hi vọng nhất khiêu chiến tam đại vương giả ---- Đồ Phu!"
Xoạt!
Người dẫn chương trình vùa hô ra một cái danh hào cuối cùng. Ngay tức thì, không khí trong hội trường trở nên bùng nổ, trong phòng khách VIP, vẻ mặt của chú cháu Tào Khôn cũng vì danh hào đó mà mặt biến sắc.
Tào Văn hô lớn:
"Không được! Cháu suýt nữa quên mất, cháu vừa đưa ra một quy tắc, vì phòng ngừa 500 vạn tiền thưởng dễ dàng bị người ta thắng được, cháu đã cố ý tăng thêm độ khó, nếu có ai thắng được chín trận liên tiếp thì trận thứ mười sẽ cho Đồ Phu ra lôi đài nhận thách đấu."
"Mặc dù Đồ Phu này chỉ có tu vi Ám Kình tiểu thành, nhưng người này thủ đoạn độc ác, ra tay không từ thủ đoạn, chỉ sợ ba vị cao thủ Ám Kình đại thành mà chúng ta mời tới kia, cũng chưa dám chắc có thể đánh thắng hắn!"
"Diệp Trần này tuy rằng tu vi không tầm thường, nhưng dù sao tuổi vẫn còn trẻ, ta chỉ sợ..."
Nói đến đây, vẻ mặt Tào Văn tràn đầy vẻ hối tiếc. Nếu như Diệp Trần đối đầu với Đồ Phu, gặp phải bất trắc, vậy kế hoạch đầu cơ kiếm lợi của hắn, chẳng phải là sẽ ngâm nước nóng sao?
Vừa nghĩ tới đây, Tào Văn càng cảm thấy bất an hơn. "Chú tư, hay là cháu cho kết thúc tranh tài ngay bây giờ?"
Tào khôn thở dài một hơi, chỉ chỉ vào phía dưới, nói:
"Chỉ sợ quá muộn rồi!"
Quả nhiên, theo hàng loạt tiếng hoan hô nhiệt liệt vang lên, "Đồ Phu" người đàn ông đầu trọc trước đó đã nhảy vào trong lồng sắt.
Trận thách đấu thứ mười, chính thức bắt đầu!
...
"Tiểu tử! Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, tuy nhiên hôm nay ngươi phải gặp ta, cũng đừng nghĩ có thể rời khỏi nơi này!"
Đồ Phu bẻ bẻ khớp cổ, hướng về phía Diệp Trần nở ra nụ cười tàn nhẫn.
Diệp Trần mang theo mặt nạ, mọi người không nhìn thấy ánh mắt của hắn, chỉ thấy hắn từ từ giơ ngón trỏ lên, giọng điệu vẫn như cũ, hết sức bình thản.
"Đánh bại ngươi, chỉ cần một chiêu!"
Xoạt!
Diệp Trần vừa nói ra điều này, cả hội trường lập tức xì xào bàn tán.
Phải biết, mặc dù Đồ Phu này là quyền thủ cấp Toản Thạch, tu vi cũng chỉ có cảnh giới Ám Kình tiểu thành, nhưng lai lịch của người này thần bí, thủ đoạn cực kỳ tàn bạo, thi đấu tranh bá quyền vương từ lúc bắt đầu thi đấu cho tới nay, cũng chưa bao giờ gặp đối thủ, hơn nữa phàm là người giao thủ với hắn, đều không ngoại lệ, cuối cùng toàn bộ đều bị hắn đánh cho chết tươi!
Thậm chí ở trong đó, bao gồm không ít cao thủ cũng có cảnh giới Ám Kình tiểu thành!
Không khuếch đại lên chút nào, Đồ Phu này có hi vọng lớn nhất thách đấu tam đại vương giả, cũng không phải quyền thủ cấp Toản Thạch bình thường có thể so sánh được.
Cho nên dưới con mắt của tất cả mọi người, tuy rằng xét biểu hiện trước đó của Cô Lang, hy vọng chiến thằng Đồ Phu là rất có khả năng, nhưng nó vẫn còn xa chưa đến mức một chiêu là có thể giải quyết.
Mà sau khi Đồ Phu nghe được điều này, lập tức cười lớn. "Tốt tốt tốt! Lão tử sống lâu như vậy, ta đã thấy nhiều người điên rồ, nhưng chưa từng thấy người điên rồ như ngươi, ta ngược lại thật muốn xem xem, ngươi làm như thế nào đánh bại ta chỉ trong một chiêu!"
Nói xong, Đồ Phu bỗng nhiên cúi người nằm rạp trên mặt đất, cả người làm thành hình dáng của con cóc, sau đó cái đầu ngẩng lên, bỗng nhiên hút một cái.
"Cô ~ cô ~ "
"Cáp Mô Công! Lại là Cáp Mô Công đã sớm thất truyền trong chốn võ lâm! Khó trách Đồ Phu này có năng lực chống đòn mạnh như thế, lần này thì nguy rồi!"
Trong phòng khách VIP, Tào Khôn nhìn thấy cảnh này trên lôi đài, đột nhiên đứng dậy, thất thanh nói.
Tào Văn đứng ở một bên, vẻ mặt càng trở nên tái nhợt. "Nghe nói nội kình của Cáp Mô Công này, rất khốc liệt và mạnh mẽ, uy lực to lớn, một khi tu luyện đại thành, có danh xưng dưới tông sư Hóa Kình, phòng ngự là vô địch! Hóa ra, đây mới là thực lực chân chính của Đồ Phu sao?"
Trong hội trường, có không ít cao thủ võ đạo nhận ra võ công mà Đồ Phu sử dụng, ngay cả những người không đủ thị lực, cũng có thể cảm ứng được khí tức trên người Đồ Phu, đột nhiên tăng vọt, làm cho người ta có một loại cảm giác hết sức nguy hiểm.
"Không nghĩ tới Đồ Phù trước đó còn có chỗ bảo lưu!"
"Thắng bại lần này chỉ sợ khó liệu!"
"500 vạn tiền thưởng, quả nhiên không phải cầm được dễ dàng như vậy a!"
...
"Ục ục ~~ "
Đồ Phu nằm rạp trên mặt đất, liên tục phát ra mấy tiếng cóc kêu, mà thân thể của hắn cũng theo đó càng lúc càng lớn, gần như sắp biến thành một chiên chả cá.
"Vốn lá bài tẩy này ta định sử dụng vào lúc quyết chiến, nhưng là do ngươi ép ta a, chịu chết đi!"
Miệng Đồ Phu khép kín lại, lại dùng bụng để nói chuyện, cùng lúc đó hai chân ở trên mặt đất mạnh mẽ đạp một cái, sau đó cả người như đạn pháo, hướng Diệp Trần bắn tới!
P/S: Ta thích nào- Chương thứ hai nha ^^
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.