Tại một biệt thự khổng lồ bằng đá thuộc làng Âm Thanh, khi mọi người đã đi ngủ, nó vẫn đơn độc sáng đèn, nổi bật giữa trời đêm đầy sao.
“ Oro, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ngươi đã nhiều ngày rồi không có được một lần an ổn nghỉ ngơi.” Mito từ phía sau ôm lấy Orochimaru, tay phải cướp lấy quyển trục trong tay hắn.
“ Mito nàng vẫn còn chưa ngủ ư?” hắn quay đầu lại, ôm lấy eo nàng nói.
“ Chàng còn chưa đi ngủ, ta sao có thể ngủ được.!” Mito hai má ửng hồng, tay phải nhẹ nhàng chạm ngực hắn nói.
“ Con đâu?” hắn ghé sát tai nàng nói.
“ Ngủ rồi.” Mito nhắm mắt lại, đầu nghiêng về phía Orochiamu.
“ Vậy còn Tsunade.” Hắn ngửi lấy nhẹ nhàng hương thơm trên người nàng.
“ Chắc là cũng ngủ rồi, nàng sẽ không đến xem chúng ta.” Mito đắm chìm trong sợ vuốt ve của Orochimaru.
Bây giờ nàng đã mặc kệ Tsunade có thức hay không, nàng bây giờ chỉ muốn hắn ta bồi nàng, giúp hắn giải tỏa áp lực mà thôi.
“ Vậy Mito, nàng là muốn?” Orochimaru chêu ghẹo nói.
“ Đáng ghét!” Mito bỗng dưng cảm thấy chống rỗng, mở mắt ra cúi người thấy khuôn mặt non nớt gian sảo, đang đùa cợt lấy nàng, hai má đỏ hồng mà hờn rỗi.
“ Chàng đã mệt mỏi rồi, để ta giúp tràng!” Sau đó nàng cúi người xuống, hai má đỏ hồng, nhẹ nhàng thoát.
Trong căn phong vang lên từng chận xuân sắc, đầu tiên là tiếng thoải mái của đàn ông, sau đó là tiếng rằn vặt của phụ nữ, tiếng rằn vặt mãi không rứt.
Hai người quên đi tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tu-orochimaru-bat-dau/1707179/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.