Mặt trời chói chang chiếu lên sân thể dục, tân sinh viên tập quân huấn xếp thành từng hàng.
Tần Hải Tuấn và Trịnh Hiểu Đông cũng ở trong đó, bọn họ giống hệt những bạn học khác, sớm đã nóng nực đến mức mồ hôi đầm đìa, hoa mắt váng đầu.
Đặc biệt là Tần Hải Tuấn, thời gian này cậu ăn không ngon ngủ không được, trạng thái tinh thần và thể chất cực kỳ kém.
Trải qua hai ngày quân huấn vất vả, rốt cục hôn mê bất tỉnh vào hôm nay dưới nhiệt độ nóng bức này.
Trịnh Hiểu Đông và hai bạn học nam khác, cùng nhau nâng Tần Hải Tuấn đến phòng y tế.
Ban đầu bác sĩ còn tưởng rằng bị say nắng bình thường, kết quả kiểm tra trạng thái cơ thể của Tần Hải Tuấn, phát hiện không ổn lắm.
Khẳng định là không thể tiếp tục tham gia quân huấn, bác sĩ kiến nghị cậu nghỉ ngơi hai ngày.
"Không phải mày sống ở khu này sao?" Trịnh Hiểu Đông nói: "Thôi thì về nhà đi, sau khi kết thúc quân huấn mày quay lại trường học."
Sau khi Tần Hải Tuấn tỉnh lại, đầu óc choáng váng, cơ thể cực kỳ không thoải mái.
Cậu xua tay nói: "Tao về ký túc xá." Cũng không muốn về nhà.
"Nhưng ký túc xá đâu có ai chăm sóc mày, tụi tao đều phải tập quân huấn." Trịnh Hiểu Đông không quá yên tâm, tuy con người cậu mồm miệng đầy rác rưởi, nhưng làm người cũng có chút tốt bụng.
"Về nhà cũng chẳng có ai." Tần Hải Tuấn đáp lời, đột nhiên tâm trạng cậu xấu đi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tu-mang-thuoc-cho-minh/2881038/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.