"Cậu yêu cầu như thế là vì mục đích gì?" Tôi có chút kỷ quái hỏi.
"Lưu Lỗi. nói thật chứ. tôi ước ao một cuộc sống như của cậu. một cuộc sống tiêu dao tự do!" Lưu Khoa Sinh nói: "Mỗi người đều truy cầu quyền lợi. truy cầu tiền tài, đến cuối cùng đều để người khác tôn trọng mình. coi mình là người trên! Mà cậu mỹ nữ nhiều như mây. không phiền não gì cả! Cho nên tôi rất ước ao. nếu như thành thần Hắc Ám thì tôi cũng được sự tôn trọng của mọi người, cũng có thể giả bộ. cũng có thể ra ngoài tán gái...!"
Tôi đổ mồ hôi, không nghĩ tên Lưu Khoa Sinh lại có ý nghĩ như vậy!
"Cậu hết hi vọng với Triệu Nhan Nghiên chưa?" Tôi bỗng nghĩ tới một vấn đề rất trọng yếu.
"Đương nhiên không hết. từ nhỏ tôi đã ái mộ nàng! Nhưng cậu yên tâm. tôi chỉ là ngưỡng mộ mà thôi." Lưu Khoa Sinh có vẻ thành thực.
Nửa giờ sau đó. Tôn Tứ Khổng đem thông tấn khí lại cho tôi, thần sắc hắn vô cùng trầm trọng: "Thiết bị này vô cùng tiên tiến, tương tự những phát minh của chúng ta, là sản phẩm khoa học kỹ thuật công nghệ cao nhưng không có tác dụng nghe lén!"
Lưu Khoa Sinh nghe thì thở dài một hơi. Biểu hiện của tôi lại ngưng trọng...
Sau khi đàm phán bí mật xong. Lưu Khoa Sinh trở lại tuyên bổ: "Hội đàm thất bại!" Toàn bộ quân đội hắc ám bộ tộc cũng giả bộ bại trận. quay về.
"Đinh Văn Phong đi tìm anh đã mấy lần rồi!" Lưu Duyệt nhìn tôi nói
"Đinh Văn Phong?" Tôi sửng sốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552780/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.