🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi mọi chuyện đã giải quyết xong, cũng là lúc tôi tới hành tinh kia, tuy rằng nơi đó là nơi hoang dã, nhưng được cải tạo thì chắc chắn sẽ tốt!Bởi vì với cái chế độ xã hội nguyên thủy này, thì lại rất thích hợp cho việc xây dựng mô hình xã hội!chỉ cần có Tôn Tử Khổng tôi tin tưởng, nơi đó sẽ biến thành một vùng đất bình yên.Cho nên, lần này tôi chuẩn bị mang theo Tôn Tử Khổng tới hành tinh kia..Lần này sẽ không mang nhiều máy móc công nghệ cao tới tôi dẩn Tôn Tử Khổng tới là để hắn ghi lại tọa độ của hành tinh này, sau đó sử dụng phi thuyền vận chuyển nguyên vật liệu tới.
Sau khi chuẩn bị xong, tôi nói Triệu Nhan Nghiên và các nàng, các nàng cũng biết tôi chuẩn bị cho tương lai, nên chỉ nhắc tôi phải cẩn thận
Chi có Ngô Huỳnh Huỳnh là ăn dấm, trợn mắt nhìn tôi, nói "Anh muốn gặp Thủy Linh Nhi, đúng hay không?"
Đối với câu hỏi này, tôi chỉ còn cách cười khổ.
Hành tinh này nhất định cách xa địa cầu vô cùng, nếu không khi tôi sử dụng Thuấn Di sẽ không mất thời gian dài như vậy! Cũng giống như lần trước, không gian toán bộ đen đặc. Do tôi đã trải qua hai lần, nên đã quen với áp lực này, Tôn Tử Khổng chịu không được, ngất đi.vẩu là chỗ Iầu trước tội xuất hiện, Tôn Tử Khổng thì nằm bẹp dưới đất, tôi vội
vàng đánh thức hắn, Tôn Tử Khổng nhìn thấy hoàn cảnh trước mắt thì "a" lên một tiêng.
"Nơi này chính lả hành tinh có sự sống mà ngài nói hay Sao?" Tôn Tử Khổng nhìn cảnh tượng trước mắt mà sợ ngây người: "Trời ạ, giống địa cầu như đúc, từ áp lực tới nồng độ không khí! "
Nói xong, Tôn Tử Khổng mở ba lô ra, Iấy thiết bị thâm dò.
Tôi nhìn thấy Tôn Tử Khổng như vậy, có chút dở khóc dở cười: "Ông, muốn thăm dò cũng được, nhưng chúng ta hãy tới bộ tộc AKata trước rôi hãy làm!"
Tôn Tứ Khổng nói: "Ha ha, ngài xem, tôi lại dở chứng rồi!"
Khi tôi tới bộ tộc,AKata thì thấy phụ nữ ở đây đang thu thập hành lý, thấy tôi tới, họ quỳ rạp xuông đât, nói: "thiên thần! Ngải rôt cuộc đã tới!"
Tôi vội vàng đỡ họ lên, hỏi: "Làm sao vậy, các ngươi đang làm gì? Những người khác đâu?"
"Lũ chuẩn bị bạo phát, nam trong bộ tộc thì vào rừng săn thú, chúng tôi chuẩn bị ngày đêm rời khỏi nơi này, cho nên cần một sô lượng lớn thức ăn!" Phụ nữ giải thích
"Rời khỏi đây? Chẵng phải lần trước ta đã hứa giúp các người giải quyết chuyện này hay sao?" Tôi kỷ quái hỏi.
"Thiên thần, chúng tôi cho rằng ngài đã vứt bỏ bộ tộc AKata chúng tôi, lũ chuẩn bị diển ra, tộc trưởng không gặp ngài, nên đã hạ lệnh như vậy!" Phụ nữ gải thích.
"thì ra là như vậy! Ngươi yên tâm đi, ta nói thì sẽ làm, mà những người khác đâu rồi? Ngươi dẩn ta đi tìm bọn họ, rồi ta sẽ giải quyết lũ giúp các ngươi!" Tôi nhìn người phụ nữ nói.
"Tốt! Tôi đây thì mang ngài đến!" Phụ nữ vội vã ném các thứ trong tay và những thú khác quỳ trên mặt đất hướng mấy nguời phụ nữ khai báo vài câu, liền mang theo tôi hướng tùng lâm phương hướng đi đến.
Còn chưa tới rừng đã thấy mọi người tụ tập lại, vi vậy tôi hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Thiên thần, tôi cũng không biết." Phụ nữ lắc đầu
Chúng tôi bước nhanh hơn, khi tới nơi thì thấy ở đây tụ tập hai đám người! Một đám trong đó chính là do Thủy Bội Sơn dẩn đầu còn một đám người khác thì tôi không biết.
Nhưng nhìn thần sắc của Thủy Bội Sơn như lâm đại địch, thì tôi biết quan hệ của họ là địch nhân!
"Raul tộc trưởng ngươi có ý gì, vì sao lại liên tục tranh giành con mồi với ta?"Thủy Bội Sơn lớn tiếng chất vấn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"Thủy Bội Sơn tộc trưởng! Sao lại gọi chúng tôi là tranh giành con mồi? Rừng rậm này thuộc về Tập Tặp Bi bộ lạc chúng tôi, đâu có phải là của AKata bộ tộc! Với lại nợi này thuộc về sờ hữu chung, tại Sao chúng tôi không thê tới săn thú?"
Đảm người đứng đối diện chăc chắn là người của bộ tộc Tập Tặp Bi, mà người đang nói là tộc trưởng Raul!
"Bởi vì khu rừng nàỵ con mồi tương đối ít, nếu các người tranh với chúng tôi, thì chúng tôi làm gì còn!" Thủy Bôi Sơn nói.
"Chúng tôi nói là có thể cạnh tranh, tại sao các người không sửa đổi quy định đi?"Raul không chút nào thoái nhượng nói.
"Lũ sẽ xuất hiện trong thời gian tới, chúng ta phải săn con mồi làm dự trữ, .khuya hôm nay mọi người sẽ rời đi, vì sao ngươi lại làm như vậy?" Thủy Bôi Sơn có chút nổi giận nói.
"Nếu như lũ bạo phát, thì chúng tôi cũng phải dự trữ!" Raul âm dương quái khí nói.
"Lũ đối với các ngươi đâu có uy hiếp gì, các người ở bờ đối diện, tại sao các người lại tới tranh!" Thủy Bội Sơn cũng hiểu thì ra họ tới phá đám.
"Chúng tôi cũng phải ăn cơm, không săn thú thì lấy cái gì mà ăn?" Raul vô lại nhún vai.
"Raul, tôi biết ý của ông, nhưng ông không sợ tranh chấp ở chỗ này, thì bộ tộc hắm ám sẽ thừa cơ xuống tay hay sao!" Thủy Bội Sơn tức giận nói.
"Ha hả, ông cũng biết? Cho nên chúng tôi không thể cho các người đi, các người đi, chúng tôi phải làm sao bây giờ?" Raul nói.
"Chúng tôi không đi vậy thì hồng thủy sẽ hủy diệt chúng tôi Thủy Bội Sơn lớn tiếng trách cứ.
"Ha hả, ta cũng không có cách nào, nếu không bộ tộc AKata các ngươi tới bộ tộc của chúng ta đi thôi!" Raul rốt cục cũng nói ra ý của minh: "Nhưng mà Thủy Bội Sơn tộc trưởng, như vậy thì ông chỉ là một trưởng lão, không còn là tộc trường nữa!"
"Tốt, cuối cùng thì cũng lòi đuõi!" Thủy Bội Sơn nghe xong giận tím mặt: "Ỷ của ngươi, là bộ tộc AKata chúng tôi nhập vào bộ tộc các ngươi à?"
"Không sai!" Raul gật đẩu.
"Điều đó không có khả nãng!" Thủy Bổi Sơn hét lớn: "Ngươi đừng có cản trở chúng ta săn thú, không thì chúng ta sẽ không khách khí!"
"Hừ hừ, ngươi bẫo thủ, ngươi không muốn, nhưng chưa chắc người khác không muốn?" Raul âm hiểm nói: "Nếu không ngươi hỏi tộc nhân ngươi một chút?"
"Không cần hòi! Chúng ta ai cũng theo bộ tộc di dời!" Thủy Bội Sơn nói!
Thế nhưng Thủy Bội Sơn vừa dút lời, một thanh âm vang lên: "Thủy Bội Sơn tộc trường, Raul tộc trưởng nói đúng, chúng ta không cần thiết phải lặn lội đường xa, nhập vào bộ tộc Tập Tặp Bi cũng được!"
Người này chính là Ca Tư Lạp! Xem ra hắn đã ghi hận trong lòng.
Từ sau khi tôi xuất hiện, Ca Tư Lạp đă cảm thấy Thủy Linh không còn thiện cảm với hắn! Sau khi tôi rời đi, thật lâu không còn tới, hắn từng yêu cầu lại với Thủy Linh Nhi. Không nghĩ tới Thủy Linh Nhi như đinh đóng cột cự tuyệt Ca Tư Lạp, chì nói là mình đã được gả cho thiên thần!
Ca Tư Lạp lúc này giận dữ, mắng "Ngươi đừng hối hận Ngươi còn cho mình là nữ nhân của thiên thần, thật không biết xấu hổ! Thiên thần chưa chắc sẽ trờ lại, ta nghĩ cả đời này ngươi đừng mong nhìn thấy thiên thần! Hơn nữa, người kia là thiên thần hay không còn chưa chắc, có khi lại là vu sư cùa bộ tộc nào đó!"
Thủy Linh Nhi tự nhiên không để ý tới Ca Tư Lạp, trong lòng vô cùng tức giận!
Ca Tư Lạp nhìn thấy minh không có hi vọng, vì vậy bắt đầu hận Thủy Linh Nhi vả Thủy Bội Sơn! Vừa lúc này, tộc trưởng Raul của Tập Tặp Bi bộ tộc tìm tới Ca Tư Lạp,hứa sẽ gả con gái của mình cho hắn!
Raul nữ nhi tuy rằng không bằng Thủy Linh Nhi, nhưng ở Tập Tặp Bi bộ tộc cũng coi như một cành hoa! Cho nên Ca Tư Lạp không hề nghĩ ngợi đồng ý! Thế nhưng ngay sau đó, Raul đă nói ra kể hoạch của mình….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.