"Đúng là ông đúng, đây là xương người chêt !"Đinh Thường Tại có chút không hiểu nói: "được rồi.. các ông nhìn xem, trong bọc quần áo này có gì?"
"vàng bạc tài bão?"Tư Đồ Đại Sơn cười nói.
Mạnh Như Tùng nhặt bao quần áo lên, tung tung hai cái nói: "Rất nhẹ, không giông như là có cái gì đáng giá!"
Mọi người hiếu kỳ mở ra. quả thực trong đó không có mấy thứ đáng giá. Co mấy tắm da dê và may bộ quán áo ràch mà đáng giá nhất là ngán phiếu của một cửa hàng tiền trang,Phụ Khang, thế nhưng bây giờ thì làm gì có giá trị,cũng không thể đổi thành ngân lượng.
Phu Khang là tiền trang thời Thanh triều do Hồ Tuyết Nham sáng lập, đã từng đặc dấu chân khắp Trung Hoa. Nhưng vào thời kỳ cuôi cùng thì phá sản. Xem ra mọi người đoán không sai người này đúng là thời cận đại.
Đêm rất dài.không ai buồn ngũ lại trong đêm mưa lạnh này nửa,không ai có thể ngủ được.Mấy người này không có việc gì.thì lao vào nghiên cứu mấy tắm da dê,hóa ra đây lại là môt bức bảo đồ.
Mọi người đem bức bão đồ hợp lại thì phát hiện đúng là dảy núi mọi người đang đứng, trên mặt trái còn đánh dấu 5 ngôi sao nhỏ,trên đó viết bốn chử "Tử Vong Sơn Cốc".
Mọi người không rỏ cái Tử Vong Sơn Cốc này đến tột cùng là cái gì. ngay cá Lưu Chấn Hải chiếm cứ Tùng Giang mấy chục năm cũng chưa từng nghe qua.
Mọi ngừơi to mò,lần thứ hai cầm lấy cây đuốc đi tới bên cạnh đống xương.muốn tìm xem còn có manh mối gì khác không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552668/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.