"Thanh Thanh, chúng ta cuối cùng cũng đến được với nhau rồi."
Buổi tối, Mạnh Như Tùng không biết xuất phát từ loại dụng ý nào, mà lại không chuẩn bị phòng cho tôi, bắt tôi và Mạnh Thanh Thanh ngủ chung ở phòng khách
"Hừ, anh nghĩ rằng em thích đến với anh hay sao, đừng có tưởng bở."
Mạnh Thanh Thanh liếc mắt nhìn tôi nói.
"Hắc hắc, vậy thì người nào sáng sớm hôm nay đã lo lắng gọi điện thoại cho anh?"
Tôi cười xấu xa bắt đậu loạn động trên người nàng. Thanh Thanh tự nhiên giật mình xoay người, dù sao lần trước cũng là ngoài ý muốn, tính ra đay là lần đầu tiên chúng tôi tiếp xúc thân mật.
Mạnh Thanh Thanh nhẹ nhàng để tay tôi lại, cáu giận nói:
"Chớ lộn xộn! Hôm nay em tìm anh, là... là bởi vì... sự trong sạch của người ta đã bị vấy bẩn, là một nữ nhân thì còn có lựa chọn khác hay sao?"
Trong lòng tôi em còn thân phận gì, cho dù có cưới tôi xong rồi ly hôn đi chăng nữa, thì đầu ông muốn cưới em vẫn dài tới Thái Bình Dương. Nhưng mà ngoài miệng lại nói:
"Thanh Thanh, em làm như vậy lại càng bán đứng em! "
"Em làm cái gì?"
Mạnh Thanh Thanh cuống quít nghiêm mặt, thế nhưng về hạnh phúc trên măt lại không cách nào giấu diếm.
"Em đừng có làm vậy, cười lên là tốt nhất, thể này còn khó coi hơn cả khóc."
Tôi nhìn Mạnh Thanh Thanh đùa nàng nói.
"Thật không? Ðẹp mắt không? Ðích thực là rất xinh đúng không?"
Nói xong Mạnh Thanh Thanh nở nụ cười rất vui vẻ.
Tôi nuốt ngụm nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552655/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.