Khi Lưu Chấn Hải tới thảnh phố U đã là nửa đêm, hắn cũng không gọi điện thoại cho tôi.Mà Mạnh Như Tùng và Mạnh Xuyên tự minh đến sân bay nghênh tiếp
Mạnh Xuyên cung kính nói:"Bác Lưu, bác đi đường cực khổ rồi!"
Lưu Chấn Hải khoát tay áo, nhìn xuyên một cái nói:"Thăng nhóc này đã lớn như vậy rồi, tốt, tốt."
Mạnh Xuyên cười cười nói:"Đúng vậy, ngay cả con gái cháu cũng đến tuổi lập gia đình, mà cháu đã là trung niên rồi,thời gian trôi qua thực là nhanh!"
"Đúng vậy, không già không được, lão Mạnh, mau tìm một nơi nghĩ một chút, ngồi máy bay thực sự là khó chiệu"
Những người thuộc thế hệ Lưu Chấn Hải, không có thói quen ngồi máy bay.
"Lưu lão đầu, hôm nay ông ở chỗ tôi, buổi tối hai chúng ta luận bàn một chút!"Mạnh Như Tùng vẫn nuôt không trôi khâu khí này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"Được, ai sợ gi !"Lưu Chấn Hải vẫn còn đang hừng hực chiến ý, hắn thấy Mạnh Như Tùng luôn luôn không phục, đương nhiên là muốn giáo huấn hăn.
... ... ...
"Tiểu thư, cô muốn làm gì? Cô làm gì vậy, nếu như cô thích leo núi đá, thì lão gia chắc sẽ dẩn cô đi tới một nơi có địa phương đó." Thanh âm của quản gia vang lên, làm cho Mạnh Thanh Thanh có chút hoảng hốt.
Iúc này Mạnh Thanh Thanh đang ở giữạ không trung, nàng buộc ga giường và cái rèm cửa sổ thành sợi dây, định leo từ trên xuống, nhưng vừa mới đặt được một chân trên cửa sổ, thì nghe thấy giọng nói của quản gia.
Mạnh Xuyên để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552651/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.