Ba ngày triển lãm qua đi rất bình thản, mà cái vấn đề kỹ thuật Dương Mân nói thực ra lại chẳng có gì, chỉ là lấy ra vài sản phẩm để triển lãm, khi nhận được đơn đặt hàng thì với cái vai trò giám đốc nhân sự, Dương Mân làm rất tốt.
Có thể nói mấy ngày này Dương Mân luôn bận rộn, còn tôi thì lại rất rảnh rỗi, có cơ hội là tôi lại đi thăm quan những gian hàng khác.
Theo lý thuyết, kiếp trước các triển lãm quốc tế này rất ít khi cử hành tại Trung Quốc, nhưng hiện giờ Trung QUốc đang dẫn đầu thế giới về khoa học và kỹ thuật, nên các hội nghị, triển lãm lại đua nhau tổ chức ở đây.
"Cô bảo tôi đến đây chắc không phải là vì giải đáp thắc mắc về kỹ thuật đúng không?"
Sau khi triển lãm kết thúc, tôi đã hoài nghi mục đích của Dương Mân bảo tôi tới đây.
"Cái gì…?"
Dương Mân thân thể chấn động, sau đó có chút mất tự nhiên nói:
"Sao lại không phải, tôi đâu phải xuất thân từ lĩnh vực này, đương nhiên là không lành nghề rồi…"
"Thế nhưng triển lãm lần này đâu có vấn đề kỹ thuật gì cần giải quyết?"
Tôi hỏi.
"A? Chuyện này anh cũng nhận ra rồi sao…"
Dương Mân do tuổi trẻ, kinh nghiệm từng trải còn ít, bị tôi nói mấy câu thì lòi cả mục đích ra.
"Sao tôi không nhận ra"
Tôi cười nói.
"A? Sớm biết thế thì tôi không thừa nhận cho rồi!"
Dương Mân có chút ủ rũ nói:
"Tại sao tôi lại thiếu kinh nhẫn như vậy!"
"Vậy được, tôi coi như không biết, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552625/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.