"Chuyện này..."
Vương Thư thấy tôi đứng dậy lấy hành lý, do dự một chút nhìn tôi nói:
"Chúng ta có thể trao đổi phương thức liên lạc không, ở nước R có chuyện gì thì có thể gọi điện cho tôi."
Cô gái nếu như đã như vậy, tôi mà lãnh đạm quá, thì cũng không được.
Không có cách nào khác, tôi đành nói:
"Được rồi, số điện thoại của tôi là.. cô chờ một chút, để tôi xem."
Tôi lấy cái số điện thoại mà cục điện thoại mới làm cho tôi, đem nó cho Vương Thư xem.
Vương Thư lưu số của tôi vào trong di động, sau đó hài lòng chuẩn bị túi.
Đinh Văn Phong thấy tôi cùng Vương Thư nói chuyện, có chút quen mắt, đi tới chỗ tôi nói:
"Lưu Lỗi, cậu lại định làm gì vậy?"
"A, hóa ra tên cậu là Lưu Lỗi!"
Vương Thư giống như biết được một đại bí mật, hưng phấn kêu lên.
Tôi khinh bỉ nhìn Đinh Văn Phong một cái, người này, đúng là trọng sắc khinh bạn, sao có thể tìm cách bắt chuyện với Vương Thư như vậy chứ!
Nhưng mà dường như Vương Thư giống như không để ý tới hắn, nói chuyện với hắn mà toàn chú ý tới mặt mũi của tôi.
Đinh Văn Phong hàn huyên trong chốc lát, phát hiện Vương Thư nói nhiều nhất là hỏi thăm tin tức của tôi, cho nên không hứng thú nữa, tạm biệt nàng, đợi máy bay hạ cánh.
Vốn tưởng rằng chuyện này cứ như vậy chấm dứt, nhưng không nghĩ tới, mới xuống máy bay lại gặp người thanh niên trên máy bay, sau lưng hắn là mấy đại hán mặc áo đen. Thấy tôi đi ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552562/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.