"Bác gái, mặc dù cách làm của bác cháu không tán thành, nhưng mà tinh thần suy nghĩ cho công nhân viên như vậy, cháu rất kính nể !"
Tôi gật đầu nói những lời từ trong đáy lòng, nói:
"Nếu như bác có cần gì thì cứ nói!"
"Không cần, không cần, có số tiền này, bác có thể cứu được tập đoàn rồi, chỉ là..."
Ngô Tuyết Bình do dự một chút nói:
"Chỉ là bác tự mình thu mua công ty, thì sẽ khiến người khác nghĩ xấu, nói là mình trung gian kiếm tiền, bỏ vào túi riêng!"
Tôi gật đầu đồng ý! Thường có những người rảnh rỗi, bịa đặt thị phi, nói trắng thành đen, mang chuyện của mình để đưa người ta vào chỗ khốn cùng!
"Không sai, loại chuyện này đúng là phải cần nhắc! Người thích sinh sự sẽ liên tưởng thị phi, nếu như bác gái mua tập đoàn, thì chắc chắn họ sẽ nghi nhưu vậy, có khi lại còn nói, số tiền này bác tham ô từ trong tập đoàn ra, vậy thì khó nói rồi!"
Tôi nói.
"Không ngờ cháu lại còn có kiến giải như vậy!"
Ngô Tuyết Bình lúc này mới chính thức tán thưởng tôi một câu!
"Thôi được."
Tôi phất phất tay nói:
"Cháu đã làm người tốt thì làm tới tận cùng, đưa phật đưa tới tận Tây Thiên, cháu giúp công ty này thay đổi chế độ vậy!"
"Cháu có biện pháp?"
Ngô Tuyết Bình hai mắt sáng ngời.
"Biện pháp thì có, đó là tìm một tập đoàn có thực lực thu mua Long Đằng."
Tôi nói.
"Tập đoàn có thực lực nào có dễ kiếm như vậy, trước kia bác tìm Lôi thị cũng vì quy mô của nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552551/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.