Bên trong phòng làm việc, một phụ nữ trung niên đang ngồi trên ghế chủ tịch, chính là người mà tôi nhìn thấy khi ở Mỹ, mẹ của Hạ Nhu.
"Cháu chào cô!"
Trong nháy mắt tôi lập tức khôi phục bình tĩnh. Dù sao bây giờ tôi cũng là một người từng trải qua sóng to gió lớn, đâu còn là một đứa trẻ khi tiếp xúc với Triệu Quân Sinh như vậy!
Mẹ của Hạ Nhu "ừ" rồi một tiếng, dường như cảm thấy kỳ quái khi nhìn tôi trấn tĩnh như vậy. Ở trong mắt nàng, một sinh viên thì sao có thể trấn tĩnh như vậy, ngay cả thủ hạ của mình cũng còn câu nệ nữa là.
"Ngồi đi."
Mẹ của Hạ Nhu chỉ vào cái ghế salon trước bàn làm việc nói.
"Cảm ơn."
Tôi không khách khí, trực tiếp ngồi ghế sa ***.
Mẹ của Hạ Nhu vẫn ngồi im, không liếc mắt tới tôi, dường như đang nhìn mấy văn kiện trên bàn làm việc.
Tôi âm thầm cười, loại kỹ năng này có thể hù dọa được tôi hay sao? Cô không để ý tới tôi, thì cô càng nóng ruột, để xem ai lên tiếng trước!
Nếu mẹ của Hạ Nhu không để ý tới tôi, tôi cũng không mở miệng, yên lặng lật xem quyển giới thiệu vắn tắt về tập đoàn ở trên bàn.
Tập đoàn Long Đằng, công ty cổ phần nhà nước, kinh doanh các hạng mục chủ yếu sau: Bất động sảm, thực phẩm gia công, nhưng chủ yếu xuất khẩu may mặc là việc chính.
Tùy tiện nhìn những thứ này, tôi cũng có thể đoán tập đoàn này có số vốn chừng 150 triệu, hoặc là 200 triệu. Ở trong nước loại tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552548/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.