"Ai báo cảnh sát vậy?"
Mấy cảnh sát mặc đồng phục lao tới cầu hang.
"Tôi, tôi báo !"
Quản lý đại sảnh chạy tới.
Một cảnh sát nhìn thấy Hứa Nhị cầm đao, lập tức giơ dùi cui điện lên đập cho Hứa Nhị một cái, nói:
"Mau để hung khí xuống, nếu không tôi không khách khí!"
Hứa Nhị trong lòng thâm kêu không ổn, cảnh sát chưa phân rõ trắng đen, đã đập hắn một gậy rồi.
"Đồng chí cảnh sát, tôi là người bị hại!"
Hứa Nhị vội vàng giải thích.
"Nhiều lời vô ích? Người bị hại mà cầm khảm đao? Ngồi xổm xuống đấtm nếu tôi không khách khí!"
Nói xong lại đập cho Hứa Nhị một gậy.
"Đồng chí cảnh sát, đám người này đánh chúng tôi!"
Mập mạp mặt mũi bầm dập từ trên mặt đất bò dậy nói.
"Đúng vậy, ngài xem tôi không đứng lên nổi!"
Thắng Tử vội vàng nói. Đám người bọn họ khéo đưa khéo đẩy, giả bộ làm người bị hại trước mặt cảnh sát.
"Ai phải ai không phải chúng tôi tự có đánh giá, các người nhiều chuyện làm gì!"
Cảnh sát kia không nhịn được nói. Hiện giờ đã là nửa đêm rồi mà còn ra ngoài đánh lộn, hại bọn họ bị đội trưởng dựng dậy.
"Này, cậu đang làm gì vậy?"
Cảnh sát kia xoay người nhìn tôi đang đứng bên cạnh hỏi.
"Tôi và hắn đi cùng nhau."
Tôi chỉ vào Hứa Nhị nói .
"A? Vậy thì cậu cũng đi theo chúng tôi luôn!"
Cảnh sát kia nói .
"Thật ngại quá, tôi còn có việc."
Tôi nói.
"Cậu!"
Cảnh sát kia đang muốn phát hỏa, thì thấy đội trưởng đã đi tới, hơn nữa...
"Chung ca, lại gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552545/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.