Lời nói của Lưu Chấn Hải làm cho tôi nghi hoặc, không biết lão này đang định làm cái gì?
"Lão đầu, nếu như ông không cho phép, tại sao lại không ngăn cản ngay từ đầu?"
Tôi đúng là không hiểu, hay là lão già rồi lú lẫn?
"Ta đã nói rồi, tại sao ta phải ngăn cản?"
Lưu Chấn Hải lại uống một ngụm rượu rồi nói.
"Lão đầu, ông không phải là đang đùa giỡn tôi đấy hả? Ông giả bộ hồ đồ à!"
Tôi rốt cục không nhịn được giận dữ nói.
"Không phải vậy, đương nhiên là không phải vậy. Ta đùa giỡn cậu làm gì, cậu cho rằng ta rảnh tới mức không có chuyện gì làm, chạy từ Tân Giang tới đây đùa giỡn cậu ư!"
"Vậy ông có thể nói xem đó là chuyện gì?"
Tôi bây giờ đúng là có cảm giác muốn phát điên.
"Sao lại nóng vội như vậy, người trẻ tuổi lúc nào cũng kích động."
Lưu Chấn Hải nói.
"Ta thấy cậu cũng không tệ, quan trọng hơn lại là cháu của đại ca ta, cho nên gia nghiệp của Lưu gia sau này rơi vào trên người của cậu, ta cũng không đau lòng. Với lại sau này cậu với Lưu Duyệt sinh con, thì nó vẫn mang họ Lưu!"
Lưu Chấn Hải ha hả cười nói.
"Tôi thấy ông hồ đồ rồi."
Tôi nghiến răng nghiến lợi nói.
"Tại sao lại nóng vội như vậy, sao không dùng đầu mà nghĩ xem? Bình thường cậu tự phụ thông minh, sao tới giờ vẫn chưa nghĩ ra?"
Lưu Chấn Hải khoát tay áo nói.
Dùng đầu thử nghĩ xem? Lưu Chấn Hải vì cho đời sau khỏe mạnh, không cho phép kết hôn cùng huyết thống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552498/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.