“Ha hả, quên đi, không có chuyện gì đâu, Triệu Nhan Nghiên đã tỉnh lại, không có gì đáng ngại, tôi thấy anh cũng thay đổi không ít, dám đi công trường làm việc”
Tôi cười nói.
“Chuyện này thì không có gì cả, cha của tôi đã lớn tuổi rồi, sao còn bắt cha ra ngoài làm việc được, mà tôi thì lại rảnh rỗi, cho nên…”
Trần Trạch Long nói tới đây, ngại ngùng cười :
“Sau khi tới Tân Giang, tôi đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện. Mặc dù tôi và cha tôi chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng giờ chúng tôi rất là vui vẻ.”
“Anh có thể hiểu đạo lý này là tốt! Quý trọng hiện tại mới là trọng yếu nhất!”
Tôi nói.
Sáng sớm ngày thứ hai, tôi lái xe đi tới tổng bộ của Tam Thạnh Bang. Trông cái đại bản doanh của một bang phái xã hội đen, mà lại giống như một đại công ty.
Nhân viên bảo vệ rất lễ phép giúp tôi cất xe, sau đó hướng dẫn tôi đi vào trong đại sảnh.
“Tiên sinh, xin hỏi ngài đến đây vì việc gì?”
Cô gái tiếp tân hỏi.
“Tôi muốn tìm phó tổng Đinh Bảo Tam, hắn còn ở đây không?”
Tôi trực tiếp báo ra đại danh của Tam Hầu Tử, nếu không thì cô gái tiếp tân sẽ chẳng biết tôi tìm ai.
“A, ngài đến tìm Đinh phó tổng, xin hỏi ngài có hẹn trước không?”
Cô gái tiếp tân hỏi.
“Không có, tôi muốn tìm hắn có chút chuyện”
Tôi nói.
“Vậy thì tôi chỉ có thể thông báo cho ngài một chút, không biết Đinh phó tổng có rảnh không, xin hỏi tiên sinh xưng hô như thế nào?” Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552441/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.