"Chuyện này... Tôi ra đi mua chút đồ , Nhan Nghiên còn chưa ăn điểm tâm..."
Lưu Duyệt cũng cảm nhận được không khí giờ phút này có chút lúng túng, nên tìm lấy một cái cớ rời phòng bệnh.
"Nhan Nghiên..."
Tôi thấy Lưu Duyệt đi, không còn cách nào ức chế được tình cảm của mình nữa, ngồi xuống cạnh nàng, thâm tình nói.
Triệu Nhan Nghiên thấy tôi xưng hô với nàng như vậy, nhíu nhíu mày có chút không vui nói:
"Tôi không biết anh, tại sao anh lại gọi tôi là Nhan Nghiên, tôi với anh rất quen ư?..."
"Tôi... Em thực sự là không nhớ rõ anh hay sao?"
Tôi có chút không cam lòng hỏi.
"Anh có chuyện gì vậy, từ trước tới giờ, tôi chưa từng nhìn thấy anh!"
Triệu Nhan Nghiên mặc dù vừa mới tỉnh lại, có chút mơ hồ, nhưng trong trí nhớ của nàng quả thật sự là không tồn tại một người như tôi.
Trong mắt nàng, người này đang định làm quen, lại còn thân mật gọi nàng là "Nhan Nghiên" !
"Nhan Nghiên, em nếu như không nhớ anh, thì em có biết ai cùng học với em ở 3 năm cấp 3 hay không?"
Tôi tiếp tục cố gắng tranh thủ . Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
Ba năm cấp 3? Triệu Nhan Nghiên cố gắng nhớ lại hồi lâu, nhưng lại không nhớ được gì, chỉ là một số chuyện vặt vãnh, nhưng giống như có chuyện trọng yếu gì đó không nhớ được.
Nhưng mà nàng cho đây là chuyện bình thường, bác sĩ đã nói với nàng như vậy, cho nên cũng không để ý, nàng cho tới bây giờ chưa biết được, nàng đã quên mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552435/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.