"Trần tiên sinh, mảnh đất trống này phải 2 tỷ mới mua được, nay ngài lại muốn bán đi với giá 5000 vạn?!"
Trần thư ký cho là mình nghe lầm, vội vàng hỏi.
"Không sai, đúng năm nghìn vạn! Hiện tại mảnh đất này mà có người mua với giá năm nghìn vạn thì cũng tốt rồi!"
Trần Thiên Lôi nói:
"Nếu có thể xây cao ốc, thì hai tỷ cũng sẽ có người đến giành lấy, nếu không xây được cao ốc, thì năm ngàn vạn cũng là quá nhiều! Hôm nay xảy ra chuyện này, những người trong nghề cũng đều biết mảnh đất trống này không thể làm gì được nữa rồi, để trong tay không bằng mau chóng vứt đi! Mặc dù ngân hàng bên kia không vội đòi nợ, nhưng mà một khi bên chúng ta làm cho mọi người biết rõ lai lịch rồi thì bọn họ nhất định sẽ là người tới gõ cửa trước tiên!"
"Tôi biết rồi Trần tiên sinh, một lát nữa tôi sẽ cùng người đấu giá nói chuyện!"
Trần thư ký gật đầu nói.
"Được rồi, ông đi xuống đi!"
Trần Thiên Lôi mệt mỏi phất phất tay.
Chuyện này đúng là đã cho Trần Trạch Long một bài học, nhưng cái giá phải trả thực sự quá lớn, trong nháy mắt đã bị thua lỗ mất 1 tỷ 950 triệu tỷ! Cái này còn chưa tính tiền hối lộ cho Hoắc Đức!
Trần Thiên Lôi thở dài, nhớ lại năm đó mình nhập cư trái phép đến XG, gia sản cũng có mấy tỷ, không biết lão gia và các huynh đệ của mình còn ở đó hay không, tính đến nay cũng hơn ba mươi năm chưa trở về rồi.
Hôm nay hắn còn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552428/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.