"A! Cậu là Lưu Lỗi!"
Cô gái chỉ vào người của tôi kinh ngạc nói.
"Sao vậy? Cậu quen tớ à?"
Tôi hỏi ngược lại, chẳng nhẽ tôi lại nổi danh như vậy ư?
Lúc ấy mặc dù thi đỗ làm trạng nguyên của bộ môn Khoa học tự nhiên, nhưng mà tôi đã cự tuyệt toàn bộ phỏng vấn của giới truyền thông rồi còn gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Cuối cùng, có một đài truyền hình cấp quốc gia, thiên tân vạn khổ mới lấy được một tấm hình từ trong hồ sơ của tôi đưa lên TV. Nhưng mà tấm hình đó là trước cả thời điểm tôi sống lại, tóc như gà bới, khuôn mặt gầy gò tái nhợt, cho dù ai nhìn vào cũng bảo, người này nhất định là một con mọt sách! Cho dù Triệu Nhan Nghiên đã nghiên cứu tấm hình kia rất lâu, sau đó kết luận:
"Đây là lão công của em hay sao? Nếu như anh vẫn có hình dáng như vậy, thì em tuyệt đối không thích anh!"
"Đúng vậy! Tớ và một số bạn học thi đỗ đại học B, cũng đều biết cậu, thi tốt nghiệp mà được 745 điểm, quả thực là quái vật!"
Cô gái nói.
"Quái vật?"
Không thể nào, tôi sờ sờ mũi cười khổ nói, đây là ngoại hiệu gì vậy.
"Ha hả, thật xin lỗi, thành tích của cậu làm cho người ta không biết phải nói gì..." C
ô gái ngượng ngùng nói.
"Không sao cả."
Tôi lắc đầu:
"Tớ thành quái vật thì có gì đâu, cậu cũng thi đỗ Đại học Thanh Hoa thì chứng minh điểm của cậu cũng không thấp!" Tôi nói.
Cô gái quả nhiên không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552391/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.