Khi tôi và Tô Dĩnh Tư thân mật bước vào trong nhà, mọi người ai nấy đều thất kinh. Tôi cũng không buông cánh tay ở ngang hông của Tô Dĩnh Tư ra, cứ như vậy đi vào đại sảnh.
"Tiểu Tư... các ngươi..."
Tô Viên Triêu từ trên ghế salon đứng dậy, có chút khó tin nhìn hai chúng tôi.
"Cha, hôm nay chúng con nói thật với người một chuyện !"
Tô Dĩnh Tư đã hạ quyết tâm, cho nên hết sức bình tĩnh, không do dự gì nói.
"Nói thật? Nói thật cái gì?"
Tô Viên Triêu cũng ý thức được chuyện tình có chút không đúng, khẩn trương hỏi.
"Cha, thật ra thì con với Lưu Lỗi đã sớm ở…chung một chõ!"
Tô Dĩnh Tư nói.
"Tiểu Tư, con nói gì? Con cùng hắn ở chung một chỗ? Không được, cha kiên quyết không đồng ý!"
Tô Viên Triêu cả giận nói:
"Tiểu tử thúi, thuê mày tới làm vệ sĩ của con gái tao, vậy mà mày lại tới tán gái, lá gan của mày cũng không nhỏ đấy!"
"Cha, chúng con thật lòng, người thành toàn cho chúng con đi!"
Tô Dĩnh Tư nói.
"Cái gì là thật lòng với giả tâm, tiểu Tư, tiểu tử này đã cho con uống bùa mê thuốc lú gì mà con như vậy! Thật là tức chết cha rồi!" Tô Viên Triêu hét lớn.
"Tô tiên sinh, ngài cũng không cần tức giận, tôi cũng thật lòng với Tiểu Tư, sau này tôi sẽ đối tốt với nàng!" Tôi đứng ra nói đến.
"Mày đối tốt với nó? Mày tại sao phải đối tốt với nó, mày cút đi, lập tức cút đi! Mày đã bị đuổi việc!" Tô Viên Triêu lớn tiếng quát lớn: "Mày chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552374/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.