Đúng lúc chúng tôi chuẩn bị vào nhà hàng, thì lại chạm mặt ba tên côn đồ, lưu manh. Thấy Tô Dĩnh Tư, chúng giống như phát hiện được một đại lục mới, thét lên một tiếng chói tai:
"Các huynh đệ, cô gái này trông rất tuyệt!"
"Đúng vậy, Lão Tử sống từng tuổi này rồi, mà chưa thấy con bé nào đẹp như vậy!"
Một người cơ tay, cơ chân cuồn cuộn, đĩnh đạc nói.
"Cô em, theo mấy người tụi anh đi vui vẻ, thế nào?"
Một tên côn đồ hung hãn, không coi Lý Hướng Đông vào đâu, đi tới Tô Dĩnh Tư trước mặt, nói.
"Các người...muốn làm gì?"
Lý Hướng Đông khiển trách.
Tôi nghe vậy thì trong lòng buồn cười, không thể nào, người này sau một lần thất bại, lại còn tiếp tục câu nói này hay sao! Coi người khác là kẻ ngu mà hù dọa hay sao? Tôi đứng im không nói, né sang một bên, nhìn cuộc vui.
"Làm gì? Con mẹ mày không mở to mắt ra mà nhìn tao đang làm gì à? Không thấy mấy người bọn anh đang tán gái hay sao?"
Tên côn đồ hung hãn, nói.
"Nơi này là chỗ đông người, các người còn không mau rời đi! Nếu như làm lớn chuyện lên, thì không có lợi cho ai cả!"
Lý Hướng Đông trầm giọng nói.
Người này thật biết diễn trò, tôi tưởng hắn sẽ xông tới đánh luôn, không nghĩ ra hắn còn nghĩ ra một số câu nói như vậy, có lẽ hắn đang tưởng mình đóng phim!
"Lớn chuyện? Lớn chuyện thì thế nào? Mẹ kiếp! Tiểu bạch kiểm, đã không có tiểu đệ lại còn không biết xấu hổ, không muốn chết thì đứng qua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552369/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.