Mới vừa cúp điện thoại, thì chuông điện thoại lại vang lên. Tôi nhìn điện thoại, hóa ra là cha tôi gọi tới, có thể cha tôi cũng biết tin tức rồi.
"Alo, cha à, có chuyện gì vậy?"
Tôi hỏi.
"Lỗi Lỗi, Trương quản đốc bị bắt rồi, con đã biết chưa?"
Cha tôi hỏi.
Thông qua sự kiện Hà Tích Duyến kia, cha tôi cũng biết, hiện giờ ở tỉnh Tân Giang, tôi có quen biết rất nhiều quan chức.
"Con biết rồi, Khương cục trưởng cục công an vừa điện thoại cho con, nói Trương Vĩnh Phát đem tiền chạy trốn."
Tôi nói.
"Lỗi Lỗi, khi cha và mẹ con biết chuyện này, đều rất sợ hãi..."
Cha tôi có chút do dự nói.
"Cha, người không cầm tiền nhà máy, thì có gì phải sợ!"
Tôi cười nói.
"Lỗi Lỗi, hai hôm trước chúng ta không phải là mới mua biệt thự của Trương quản đốc hay sao? Con nói xem cục công an có thể thu hồi hay không?"
Cha tôi cuối cùng cũng đem chuyện lo lắng nói ra.
"Thu hồi? Tại sao phải thu hồi? Nhà của chúng ta là thông quan công ty môi giới mua được, sổ đỏ đã cầm, giấy trắng mực đen, dấu đỏ đã đóng trên tờ giấy mua nhà, nên cha không cần phải lo lắng nữa."
Trong lòng tôi buồn cười, lai lịch của căn nhà này rất rõ ràng, cho dù có vấn đề gì, thì Khương Vĩnh Phú có thể phái người tới thu nhà của tôi hay sao?
"Nhưng mà... Lỗi Lỗi, cha nghe người khác nói, cục công an phải thu hồi tang vật..."
Cha tôi vẫn còn có chút lo lắng.
"Yên tâm đi, cha! Chúng ta có đủ thủ tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552363/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.