"Ai là... huynh đệ của mày? Hà Đại Lực là cha nuôi của tao! Mày nói xem, chuyện này có quan hệ với tôio hay không?"
Tôi hung hãn nói.
Cổ Đại Quả thấy tình hình không phải tôi nói đùa với hắn, không khỏi có chút chột dạ nói:
"Huynh... Đại ca, vậy anh nói làm sao bây giờ sao..."
"Làm sao bây giờ? Trông mày như vậy, hóa ra mày cũng thông minh, nhưng người thông minh sẽ không che giấu như vậy Chúng tao đang làm gì, chẳng lẽ mày không biết hay sao?"
Sắc mặt của tôi không chút thay đổi nói.
Những người trước mắt này đang làm gì, Cổ Đại Quả tại sao có thể không biết!
Cho nên hắn vội vàng gật đầu, không dám nhiều lời.
"Nếu mày đã biết, thì tao cũng không nhiều lời nữa, ở đây có một tờ giấy, mày chỉ cần ký vào đây là được..."
Sau đó tôi nhìn đồng hồ một chút, nói với hắn:
"Bây giờ mới ba giờ rưỡi, ngân hàng vẫn chưa đóng cửa, mày gọi điện thoại cho người đem tiền tới vẫn kịp."
Nói xong tôi đem tờ giấy đã viết từ trước, ném cho hắn.
Cổ Đại Quả bị tôi nói tới mụ mị, tại sao lại có một tờ giấy ở đây? Nhưng mà hắn vẫn cẩn thận đón tờ giấy trong tay của tôi, khi nhìn thấy thì hắn đã giật mình, trên tờ giấy có viết, là hắn phải vô điều kiện trả lại vườn cây cho Hà Đại Lực, hơn nữa bồi thường cho Hà Đại Lực 3 vạn đồng tiền thuốc.
Cổ Đại Quả không chịu, kêu lớn:
"Chuyện này không bao giờ, tôi nói cho các người biết, đừng có ép người quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552349/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.