"Tiên sinh, ngài uống gì không?"
Nhân viên đưa cho tôi một Menu.
"Cho một chai rượu trắng đi."
Tôi không nhìn cái danh sách kia, thuận miệng nói.
Nhân viên kia dùng vẻ mặt kì quái nhìn tôi, nghĩ thầm trong quán Bar thì làm gì có rượu trắng!
Mà người nói như vậy, thì chỉ có hai loại người, một là người này lần đầu tiên tới quán Bar, còn một loại khác là người này có chủ tâm tới gây sự.
Đương nhiên không loại trừ một loại người nữa, đó là người bị bệnh thần kinh.
"Tiên sinh, trong quán Bar chúng tôi không có rượu trắng, ngài dùng một chút Whiskey hoặc là bia..."
Do nguyên nhân nghề nghiệp, nên người này vẫn kiên nhẫn mỉm cười giải thích.
"Không có thì cậu không biết đi mua hay sao?"
Tôi tiện tay móc ra mấy tờ 100 đồng, ném lên trên bàn.
Người phục vụ không nhận, mà nói vào ống nghe ở bên cạnh:
"Tiểu Mã ca, anh tới bàn số tám một chút, có chuyện xảy ra."
Tiểu Mã ca? Đây chẳng phải là nhân vật trong phim Hồng Kông "Bản sắc anh hùng" hay sao ?
Lúc tôi còn đang suy nghĩ xem "Tiểu Mã ca" này là ai, thì có một thanh niên mặc một bộ âu phục đen, ca vát trắng, trong miệng còn ngậm cây tăm bước nhanh tới.
Đúng là người này có chút giống Tiểu Mã ca ở trong phim, nhưng người này trên mặt lại có một vết sẹo to, đúng là có chút làm người khác kinh sợ.
Tiểu Mã ca đi tới trước bàn của tôi, hỏi người phục vụ:
"Có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Người này muốn uống rượi trắng!"
Người phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552337/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.