Do không muốn để Lý Bác Lượng phát hiện ra, nên 3 người chúng tôi dùng cơm thật nhanh, sau đó rời khỏi nhà hàng.
"Lão công, anh thần thần bí bí như vậy làm gì?"
Trần Vi Nhi kỳ quái hỏi.
Triệu Nhan Nghiên nghi hoặc, bởi vì nàng không biết tôi nghe lén được câu chuyện giữa Lý Bác Lượng và Hải Quy.
"Anh nhìn thấy có hai người muốn gây bất lợi cho tập đoàn của cha Nhan Nghiên."
Tôi mở cửa xe nói.
"Cái gì! Gây bất lợi với cha em?"
Triệu Nhan Nghiên sau khi nghe xong thì sợ hết hồn nói:
"Vậy phải làm sao bây giờ? Mau nói cho cha em biết đi!"
"Yên tâm đi, Nhan Nghiên. Nếu như anh đã nghe được, thì kế hoạch của bọn họ không thực hiện được đâu."
Tôi nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ thầm, tập đoàn Ánh Rạng Đông là của tôi, sao tôi có thể ngồi yên đây.
"Vâng!"
Triệu Nhan Nghiên tin tưởng gật đầu.
"Lão công, chúng ta bây giờ đi đâu?"
Sau khi Triệu Nhan Nghiên lên xe hỏi.
"Đương nhiên là tới nhà của em, nói tin tức nghe được cho cha em biết, sau đó chúng ta lại có một đêm xuân... Hắc hắc!"
Tôi cười nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Đáng ghét. Cha em ở nhà, chúng ta không thể nào ngủ chung được !"
Triệu Nhan Nghiên mắc cỡ đỏ mặt nói.
"Yên tâm đi! Sau khi anh đem tin tức kia nói cho cha em biết, thì cha em nhất định sẽ chạy tới công ty để xử lý!"
Tôi vô cùng khẳng định nói.
Thật ra thì, xử lý chuyện này căn bản không cần phải đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552313/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.