"cái gì? Cửa ngầm?".
Tôi cả kinh!
Không trách được Tô Dĩnh ở trước mặt bao nhiêu người biến mất, hóa ra trong khách sạn này có nội gián, trong Wc ngầm!
"Mày nói thật không?"
Tôi tàn bạo hỏi.
"Đương nhiên là thật…Tôi không dám gạt cậu."
Phục vụ sinh kinh hãi nói.
Người trước mặt này chỉ dùng một tay, mà lại không tốn sức giơ mình lên cao. Hơn nữa trông một thời gian dài như vậy trông chẳng có chút gì mệt nhọc, phục vụ sinh đã sớm coi người này như thần nhân rồi.
"Hừ!"
Tôi tiện tay vung lên, cái tên phục vụ sinh kia bay vèo ra ngoài, đập mạnh vào hành lang cách đó hơn 20m, "đông" một tiếng, ngất đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trời ạ, tay của tôi có sức lực lớn như vậy từ lúc nào? Nhưng mà hắn có sống hay chết đâu có liên quan gì đến tôi.
Tôi xoay người đi vào trong WC, quả nhiên tôi phát hiện một cái cửa tương đối thấp, nếu như không nghe phục vụ sinh nói lại, thì không thể nào nhận ra được.
Tôi đẩy cánh cửa, nhưng nó không nhúc nhích, dường như đã bị khóa từ bên trong.
Tôi sử dụng dị năng, một chân đá bay cánh cửa. không đợi vào phòng, tôi đã nghe hai tiếng "oa oa" thảm thiết, rồi im bặt.
Sao vậy? không có chuyện gì chứ?
Tôi cẩn thận nghe ngóng, bên trong truyền ra tiếng rên rỉ của con gái, mặc dù rất yếu, nhưng mà tôi có thể cảm giác được sự thống khổ của người đó.
Chuyện gì vậy? Người ở bên trong không phải đã bị.. rồi đó chứ?
Tôi cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552305/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.