"Đây là địa phương nào?"
Tôi nhìn bốn phía xung quanh một chút, lúc nãy không cẩn thận chạy tới nơi này.
"Cái này, sư điệt cũng không rõ ràng lắm... Sư điệt chỉ theo chân của sư thúc chạy tới..."
Cước Nha Tử khó khăn lắm mới trả lời.
"…"
Trời ạ, tôi sẽ không lạc đường đấy chứ.
"Sư thúc, mặc dù chúng ta lạc đường, nhưng có thể sử dụng Thuấn gian di động, để chuyển tới địa phương khác"
Cước Nha Tử nói.
"Thuấn gian di động? Tại sao ngươi lại không nói sớm!"
Tôi tức giận nói. Vốn tưởng rằng tôi không trở về được nữa.
"Cái này... Sư thúc cũng không hỏi sư điệt, sư điệt cũng không dám nói lung tung."
Cước Nha Tử kinh sợ đáp, xem ra người này thực sự coi tôi là sư thúc của hắn rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
"Vậy chúng ta dùng Thuấn gian di động đi."
Tôi nói:
"Đúng rồi, làm sao có thể di động?" Tôi bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề này tôi đâu có biết.
"Sư thúc, thật ra thì rất đơn giản, như thế này..."
Cước Nha Tử nói với tôi một số câu.
Một giây đồng hồ sau, tôi đã xuất hiện trong bãi đỗ xe của Ngân Hàng Công Thương.
"Được rồi, ngươi đi đi."
Tôi nhìn Cước Nha Tử nói.
"Dạ, sư thúc."
Cước Nha Tử nói.
"Đúng rồi, chờ một chút..."
Tôi gọi Cước Nha Tử lại.
"Còn có chuyện gì không? Sư thúc."
Cước Nha Tử lập tức xoay người trở lại, cung kính nói.
"Làm sao ta có thể tìm được ngươi?" Tôi hỏi.
"Cái này rất đơn giản, sư thúc người chỉ cần gọi thầm mặc niệm tên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552298/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.